Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 1102 : Thai Tàng Vô Không
Ngày đăng: 20:53 20/04/20
Thanh âm kiếm ngân liên tục mấy khắc không hề dừng lại, Nhạc Vũ dùng linh diễm thanh sắc tiếp tục nung luyện hồi lâu để thân kiếm triệt để vững chắc rồi mới nhỏ một giọt tinh huyết lên thân kiếm rồi khắc lên bốn chữ Đại thai tàng kiếm lên sống kiếm.
Đợi đến khi hỏa diễm trong lòng đất và lực nhật nguyệt tinh thần đều tán đi, thân kiếm đã nguội lại thì Nhạc Vũ vẫy tay tụ lại toàn bộ ba trăm sáu mươi bốn thanh tiên binh hợp một thể với thanh đại thai tàng kiếm thành một thanh đại kiếm bảy xích, chữ trên sống kiếm cũng chuyển thành Thai Tàng Vô Không kiếm.
Nhạc Vũ mỉm cười, lại vỗ vào thân kiếm khiến 360 thanh đại tu di kiếm phân ra tứ phương do bốn thanh đại hư không kiếm thống soái, tạo thành một tòa Thai Tàng Hư Không kiếm trận, chỉ là so với trận gốc lại có chút bất đồng, thế giới hư không bên trong cũng chỉ nhỏ bằng một nửa.
Cực Lan bên cạnh lại lần nữa sợ hãi thán phục nhìn sững vào diễn biến của kiếm trận:
, - Hay cho một bộ thai tàng kiếm trận, chỉ cần bốn thanh đại hư không kiếm bên trong thì không cần một thanh nào chuyển thành linh bảo đã không dưới thai tàng kiếm trận của ngươi đang sử dụng. Chẳng qua hiện nay lục đạo luân hồi của Hậu Thổ đang lúc thành hình, sợ là không có thời gian thu thập kiếm hồn, sư đệ định làm gì?
Nhạc Vũ mỉm cười, kỳ thật hắn đã sớm chuẩn bị kiếm linh được một nửa cho ba trăm sáu mươi thanh đại tu di kiếm, bất quá việc này tốn thời gian quá lâu, hiện giờ phía bắc có biến nên chưa phải là thời cơ.
Thu hồi lại bộ tiên binh lại vào một chỗ, Nhạc Vũ nhìn xa về phương bắc nói:
, - Cần gì lo lắng? Mặt bắc chẳng phải đã có sẵn hai Kiếm Linh?
Lúc này ngay cả Đằng Huyền cũng đã đoán biết ý nghĩa, ánh mắt hơi sáng nói:
- Sư tôn, hẳn kiếm linh thứ nhất là Nghê Vân?
Nàng vừa hỏi thì Nhạc Vũ đã phất tay đem Đằng Huyền cùng Cực Lan thu vào Diễn Thiên Châu, lại nhìn Thai Tàng Vô Không kiếm trong tay, thần quang trong mắt lập lòe, có thêm vài phần tin tưởng.
Hắn cẩn thân thu thanh kiếm vào tay áo rồi rời khỏi Ngu cốc bay về hướng Các Linh sơn, trên đường trở về thấy bên trong Thiên Thủy quốc tuy đã qua trăm năm nhưng khí hung sát vẫn chưa hề tiêu giảm. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn
Thần sắc Nhạc Vũ bất giác trầm lại nhìn về Thủy Vân sơn, chần chừ một chút, nhưng sau một khắc lại nghe tiếng của Cực Lan truyền ra từ Diễn Thiên Châu:
- Chút tài mọn mà thôi, cũng dám đến dò hư thật!
Cười khẽ một tiếng, Nhạc Vũ nhìn lại thời gian trên hai tờ thiếp tuy cách xa nửa tháng nhưng thời gian giao chiến lại chỉ chênh lệch ba ngày, thời hạn ba tháng cũng chỉ còn lại hơn mười ngày mà thôi.
- Định xa luân chiến sao?
Nhạc Vũ lại càng xem thường, cảm giác nét chữ trên thiếp như long xà uốn lượn nhưng đã mất đi khí phách..
Hắn tiện tay ném cho Đoan Mộc Thu nói:
- Hồi âm cho Nghê Vân, mười ngày sau ta sẽ chờ hắn cách bắc Các Linh sơn tỷ dặm, sẽ là một trận không mượn lực linh trận như hắn mong muốn!
Vi Minh Tử cùng Ngụy Thanh sớm đã vui mừng quá đỗi, mặc dù tu vi hơi thấp hơn mọi người nhưng cũng biết thủ đoạn vừa rồi của Nhạc Vũ cao siêu như thế nào, lúc này nghe vậy chấn động khom người lĩnh mệnh, Vi Minh Tử lại càng hơi cúi người nói:
- Tả thừa Hiên Viên vài ngày trước có từng nhắc qua mấy vị Hỗn Độn Kim Tiên thái cổ phương bắc lần này tựa hồ muốn nhúng tay, bệ hạ cần coi chừng!
Đoan Mộc Thu cũng vui vẻ, thấy ánh mắt Nhạc Vũ thì vội vàng nghiêm mặt:
- Thật có việc này! Ly Hạ thần thông thâm bất khả trắc, cần nhất là coi chừng Yêu tộc ám toán. Ngoài ra qua thời gian trăm năm, hai người kia có Hỗn Độn Kim Tiên tương trợ, chỉ sợ pháp lực cũng tăng lên không ít, không thể khinh thị, càng có khả năng mượn được siêu phẩm Linh Bảo, không thể khinh thị
Hắn vừa dứt lời mới cảm giác xung quanh bình tĩnh đáng sợ, nhìn ra mới thấy mấy người bọn họ ở gần, còn lại đều bị huyễn thuật che mắt không thấy gì khác thường!
Nhạc Vũ như có điều suy nghĩ ngược lại chưa phát giác ra Đoan Mộc Thu có chút gì không ổn, nếu như thật có mấy vị thái cổ nhúng tay vậy thì trận chiến này quả nhiên có chút khó giải quyết.