Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 1120 : Ba quyệt vân quỷ
Ngày đăng: 20:53 20/04/20
Những Vực Ngoại Thiên Ma đều vô hình Vô Tướng, Nhạc Vũ tuy không thể nhìn ra nhưng vẫn cảm giác được lực âm sát đặc hữu, cho dù cách xa trăm triệu vạn dặm cũng có thể cảm nhận được huyễn lực trùng kích tinh thần, tuy không có khả năng dao động đạo tâm của hắn nhưng lại khiến kẻ khác âm lãnh.
Hậu Thổ lại vung tay lên, dùng vu lực ngưng tụ mấy phù văn đánh vào huyễn tượng trong thủy vụ khiến những Thiên Ma vốn vô hình liền phủ lên một tầng màu, hiện ra tung tích, dày đặc gào thét.
- Ta cũng chẳng biết tại sao đám Vực Ngoại Thiên Ma của ám giới phát động trùng kích tầng thứ 9 Minh Hà vào lúc này.
Hậu Thổ khẽ thở dài, trên mặt tràn đầy vẻ khó hiểu:
- Rõ ràng trước đó ta đã thôi diễn vô số lần nhưng đều không sao, nào ngờ tới lúc mấu chốt thì lộ ra ngoài. Hiện giờ còn không sao, nếu có thêm ám ma xuất hiện thì nhất định không thể trấn áp. Tóm lại hiện giờ thiên cơ biến huyễn, càng lúc ta càng không rõ, chỉ có thể cảm giác trong những Vô Tướng Thiên Ma có một tia khí tức Hồng Mông, dường như là La Hầu phục sinh. Cũng bởi vì lúc này ta đang làm chuyện đại công đức, thiên nhân giao cảm nên mới có thể nhìn biết một hai.
- Khí tức Hồng Mông?
Nhạc Vũ chợt hiểu, sau đó cười lạnh không thôi. Hậu Thổ không biết nguyên do nhưng bản thân hắn nghĩ ngay tới La Hầu.
Chính bản thân hắn vì có tử khí Hồng Mông nên mới ở ngoài thiên cơ, kẻ tự xưng Hồng Mông chi ma là La Hầu cũng đồng dạng nên mới qua mặt được rất nhiều đại năng Hồng Hoang, Hậu Thổ không tính toán ra cũng là bình thường. Bất quá lúc trước cả hai đã có ước định giữ kín bí mật nên hắn cũng không nói, liếc qua huyễn tượng trong thủy vụ rồi thu hồi ánh mắt:
Nương nương gọi ta tới đây là muốn để ta đi trấn áp những Vực Ngoại Thiên Ma trong động quật?
Hậu Thổ khẽ gật đầu, sau đó chỉ vào mười tám chiếc kén cực lớn trên chín tầng U Minh nói:
- Vốn Thiên ma vượt giới đến đây cũng không phải là đại sự, ngược lại Tu La và Vực Ngoại Thiên Ma thiên tính tương khắc. Một khi gặp được, xưa nay đều là không chết không ngớt. Bất quá hiện giờ mười tám linh kén của ta thực sự sợ nhất là Thiên Ma hấp phệ, không thể mạo hiểm.
Nhạc Vũ hơi ngưng mày, khai mở long nhãn nhìn vào huyễn tượng trong động quật, nếu là chỉ có một số Thiên Ma, dù có thể so với cấp Kim Tiên Hỗn Độn thì hắn hoàn toàn không sợ. Nhưng nếu thêm vị La Hầu kia thì lại bất đồng, lần gặp mặt ở trăm năm trước thì người này đã vượt qua Hỗn Độn ám ma đỉnh phong, chỉ thiếu một chút khí huyết không ngưng mà không thể trèo lên tới mức Hồng Mông thánh ma tương đương chuẩn thánh, vì thế hắn mới có thể thoát thân khỏi ám giới.
Hiện giờ đã trôi qua trăm năm, không biết người này đã tiến vào cảnh giới chuẩn thánh hay chưa?
- Không ở chỗ này?
Nhạc Vũ nhíu mày, trong mắt lộ ra vài phần nghi ngờ, dùng nhiều Thiên Ma như vậy khai mở thông đạo không gian, tuyệt không thể không có toan tính gì? Nhưng sao chủ sự lại không có nơi đây?
Cũng không suy nghĩ nhiều, Nhạc Vũ xuất ra một đạo kiếm quang mênh mông trảm kích bên trong phá vỡ thông đạo.
Vào lúc một khe nứt bên trong xuất hiện thì không ngờ hiện ra hai Hỗn Độn ám ma hợp lực khiến thông đạo lại tiếp tục ổn định.
Nhạc Vũ lộ vẻ ngưng trọng, tình hình ở cuối thông đạo đều được quan chiếu trong Côn Luân Kính, một kiếm vừa rồi cũng chỉ để thăm dò. Dù tăng thêm nhân thủ cũng phải duy trì thông đạo, ý đồ của La Hầu quả nhiên khó lường, chỉ là không biết rốt cuộc ý đồ của người này là gì, là hướng về Hậu Thổ hay có tính toán khác.
Nhạc Vũ khoanh chân ngồi xuống bắt đầu thôi diễn, nhưng dù hắn tính toán thế nào thì vẫn cảm thấy thiên cơ hỗn độn.
- Hồng Mông tử khí
Rủa thầm một tiếng, Nhạc Vũ cảm giác đắng chát trong miệng, vốn hắn cũng dựa vào tử khí để thoát ra khỏi Tam Giới, không tại Ngũ Hành, nhiều lần tránh được tính toán của các bậc đại năng, hiện giờ lại được nhấm nháp tư vị này, liền kiềm chế tâm thần bỏ qua không suy nghĩ thêm.
Lúc này Địa Long chân nhân ở trong thế giới thai tàng đã tuyệt đối kinh sợ, không còn ý định lay động kiếm trận mà ngưng súc toàn bộ phân thân lại thành một điểm nhỏ, linh lực thổ nguyên bao lấy bên ngoài, thủ đoạn phòng ngự cực đoan như vậy quả nhiên khiến tốc độ luyện hóa của Ngũ Hành Kiếm Trận chậm lại không ít, chỉ để lại một phân thân hóa thành hình người khóc lóc van xin bất kể Nhạc Vũ có nghe được hay không.
Nhạc Vũ coi như không biết, tính toán thời gian để kiếm trận luyện hóa toàn bộ con giun khổng lồ thượng cổ này cần ba ngày nên cũng không có hứng thú, tiếp tục vùi đầu vào tam linh Trấn Ma bàn.
Hắn khẽ phất tay lấy thêm một thứ khác, chính là Cửu Thiên Tức Nhưỡng của Hậu Thổ tặng cho, thêm một chiếc hộp ngọc khi mở ra lấp lánh linh quang, mùi thơm kỳ lạ khiến những Thiên Ma xao động sợ hãi.
Vật bên trong chính là Bát Bảo công đức thần bùn đổi được của Dược sư Vương phật, dường như cảm giác được vận mệnh vĩnh viễn sắp bị phong ấn trong trấn ma bàn, đám Thiên Ma bên trong đột nhiên điên cuồng dãy giụa muốn đào thoát. Nhạc Vũ không hề để ý, lần lượt đem hai linh trân thổ hệ tuyệt đỉnh trộn vào một chỗ rồi trong tay dấy lên tháp diễm tám tầng.