Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 1123 : Phong ấn Ám Ma
Ngày đăng: 20:54 20/04/20
Nhạc Vũ cười ha hả, không chế Tam Linh Trấn Ma bàn, quanh người cũng đồng dạng dấy lên vô số lôi quang tử sắc, được Côn Luân Kính gia trì giao kích với bạch lôi, vào lúc lôi quang sắp sụp đổ thì kiếm trận đã kịp đem theo một đầu Hỗn Độn ám ma quay lại.
Nhạc Vũ đã không nguyện dây dưa với La Hầu nên đã sớm vận sức chờ phát động Đại Ngũ Hành Âm Dương nguyên từ diệt tuyệt quang châm tầng thứ hai mươi do đại lượng Vô Tướng Cửu Kiếp thần lôi dẫn dắt xuyên qua vô số bích chướng thời không bạo kích về hướng La Hầu, bản thể thì thối lui ra khỏi không đạo thông gian về hướng lối ra động quật.
Hắn vẫn lưu lại một tia hồn niệm thủy chung cảm giác biến hóa của ám giới, cũng không biết La Hầu sử thủ đoạn gì, chỉ thấy ngoài thân lóe lên tử quang, không hề bị tổn thương tiếp lấy Đại Ngũ Hành Nguyên Từ Diệt Tuyệt Quang Châm, sau đó cũng không truy kích, cùng với những ám ma rút đi toàn bộ, biến mất vô tung vô ảnh.
Khi thông đạo không gian triệt để diệt vong thì chút cảm giác cuối cùng của hắn với ám giới cũng biến mất.
Cự ly hai giới quá xa, ngay cả Côn Luân Kính cũng không thể chiếu đến, chỉ theo bản năng đoán được người kia nhất định không chịu đơn giản bỏ qua.
Tâm trạng Nhạc Vũ thoáng nhẹ nhõm, La Hầu không đuổi theo đối với hắn là chuyện tốt, ở trong ám giới thì nhờ vào sự che lấp của Côn Luân Kính có thể thoải mái hành sự, nhưng trong thế giới Cửu U có vô số đại năng chú ý thì chưa chắc có thể tùy tâm sở dục, điều lo lắng duy nhất là La Hầu sau này không biết sẽ có thủ đoạn gì.
- Sớm biết như thế đã không nên quá mức bức bách.
Nhạc Vũ cảm giác đắng ngắt, lúc này không như trước, có thông đạo không gian thì luôn có thể nhận biết được tung tích của La Hầu, hắn lại bức bách khiến đối phương buông bỏ khiến đám thiên ma từ sáng chuển sang tối lại càng khó ứng phó.
Đứng nơi cửa động quật suy ngẫm chỉ chốc lát, Nhạc Vũ liền lấy ra một phù chiếu truyền tin, dùng kiếm quang bao lấy đánh về phía Hậu Thổ.
Sau đó lại đem bốn đầu Hỗn Độn ám ma trong thế giới thai tàng hư không, dùng Ngũ Sắc Thần Quang xóa đi thần hồn, lại gieo xuống cấm chế tâm linh rồi đánh vào Tam Linh Trấn Ma bàn.
Lúc này cách hắn hơn một tỷ dặm, Hậu Thổ đang ngồi xếp bằng trong hư không đột nhiên mở mắt nhìn lên trên không, thấy một đạo tín phù kim sắc được kiếm khí lăng lệ bọc lấy đang xuyên không bay tới, dù trong cương phong trùng kích vẫn không hề lệch hướng, kiếm quang thủy lam thế như chẻ tre phá vỡ hết thảy chướng ngại.
Nhạc Vũ đem ba mươi hai viên siêu phẩm Mộc Linh tiên thạch đánh vào bình Thanh Ngọc chân nguyên, một lát sau đã xuất ra 16 giọt thanh nguyên chân dịch.
Thanh Ngọc chân nguyên bình phải qua bốn trăm năm mới được một giọt chân dịch, cho dù ở trong Động Thiên cũng là cực nhỏ.
Nhạc Vũ ở trong động thiên của Ngũ Trang Quan qua hơn vạn năm cũng chỉ ngưng tụ ra bảy giọt, cộng thêm mười sáu giọt vừa rồi cũng chỉ là hai mươi ba giọt.
Hắn nhỏ liên tiếp hai mươi giọt thanh nguyên chân dịch vào bộ rễ của cây bồ đề, quả nhiên chỉ qua mấy nhịp thở đã kết quả, tổng cộng gồm năm mươi sáu quả.
- Lại có thể nhiều hơn tám quả.
Hắn nhớ lúc ở Vạn Thọ sơn vào lần đầu tiên thúc đẩy được tổng cộng bốn mươi tám quả, lần sau đó cũng là như thế, một nửa trong đó được hắn xâu thành chuỗi hạt, còn một nửa thì đem ăn. Nhạc Vũ hơi kinh ngạc, biết thanh nguyên chân dịch đã tăng hiệu quả ôn dưỡng với cây Bồ Đề.
Vật này mới chỉ là Tiên Thiên nhất phẩm, nếu được hơn ngàn giọt thanh nguyên chân dịch sẽ khiến tăng thêm một phẩm giai.
Nhạc Vũ cười nhẹ, hái xuống toàn bộ quả Bồ Đề rồi hơi tiếc nuối nhìn về phía thất Linh Thiên thông thảo, thanh nguyên chân dịch trong tay chưa đủ nên tuyệt đối không cách nào thúc đẩy linh thảo này.
Ra khỏi Diễn Thiên Châu, Nhạc Vũ lấy một quả Nguyên Trí và một hạt Bồ Đề mới sinh bỏ vào miệng, trong thần hồn đột nhiên hiện ra vô số phù văn, tiến nhập vào cảnh giới chí thánh chí minh.
Bất quá lần này có Kim Tiên hồn ấn, cộng với năng lực tính toán đã tăng lên gấp mười lần của Tam Linh Trấn Ma bàn nên dù không có Thiên thông quốc tương trợ thì lực tính toán tổng thể vẫn cực lớn. Trong một sát na, ngay ở nơi thiên cơ mê muội như Địa phủ vẫn có thể mơ hồ nhận ra vài đầu mối.