Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 1128 : Đại trận sơ khai
Ngày đăng: 20:54 20/04/20
Hạo Thiên không khỏi lạnh giọng cười nói:
- Tổng số mười ba, Xiển Tiệt nhị giáo, Tây Phương Giáo, địa phủ có mười. Vài vị sư huynh của ta thật sự là phúc hậu rồi. Một món tiên thiên chí thánh linh bảo tốt đẹp lại bị làm thành bộ dáng như vậy, ta lấy lại có tác dụng gì…
Lý Trường Canh á khẩu, vẻ mặt vắng lặng. Sau một lát trong mắt mang theo vẻ kinh ngạc nhìn xuống bên dưới:
- Mấy người kia vì sao như thế?
Pháp lực truyền ra, vân quang huyễn ảnh bên dưới liền nhanh chóng kéo ra xa, đem toàn bộ tình cảnh trong ức dặm đều chiếu rõ bên trong thủy kính.
Sau đó một thân ảnh thanh tú mặc long bào màu đen bỗng dưng hiện ra trước mắt hai người.
Hạo Thiên thấy thế cũng thoáng giật mình:
- Phương bắc đại đế? Hắn tới đây làm chi?
Sau một lát như có điều ngộ ra, Hạo Thiên bật cười khanh khách:
- Lại có thể đem cả Địa Thư của Trấn Nguyên Tử mượn tới, Thủy Kiếm Tiên Uyên Minh thật đúng là trọng tình trọng nghĩa. Lần trước Hậu Thổ trợ giúp hắn đứng vững tại phương bắc, cũng không ngờ tới giờ phút này hắn vẫn bất ly bất khí đối với tiện phụ kia. Nhưng chẳng lẽ hắn cho rằng lấy lực lượng một người còn có thể nghịch chuyển được càn khôn hay sao?
Trong mắt Lý Trường Canh cũng mang theo vẻ nghi hoặc:
- Ta không cũng hiểu được, nhưng kẻ này thủ đoạn phi phàm, không thể coi thường!
Lời tuy như thế nhưng trong giọng nói cũng lộ vẻ không xác định, bởi vì chính bản thân hắn cũng không tin.
Mà Hạo Thiên lạnh lùng hừ một tiếng:
- Ngay cả Trấn Nguyên Tử cùng Tây Vương Mẫu cũng vô lực xoay chuyển càn khôn, chỉ có thể ngồi nhìn xem. Hiện giờ ngay cả Kim Tiên hắn còn chưa thực sự thành tựu, chỉ bằng chút ít trình độ trận đạo của hắn cùng kiếm thuật chưa ra hồn mà được sao? Kim Tiên như hắn có lẽ là khó ứng phó, nhưng ở trong mắt chúng ta bất quá chỉ là chuyện cười…
Nguyên Từ Thần Quang trên Địa Thư đã sắp sửa không chống đỡ được A Tị kiếm, lúc này lại được địa khí bổ sung, không ngừng lại ngưng tụ, thanh thế không chút suy giảm.
Nhạc Vũ lại mở lời, ý vị thâm trường nhìn lên Minh Hà lão tổ trên Huyết Hải nói:
- Người này có thể là Hậu Thổ, cũng có thể là người khác. Nếu đổi lại là lão tổ ngươi đến bổ túc toàn bộ lục đạo luân hồi, cũng không phải là không thể nào…
Trong lồng ngực Minh Hà càng thêm rét lạnh, cảm giác bất an điềm xấu càng thêm rõ ràng. Trên mặt lại không chút cảm xúc, trực tiếp hừ lạnh một tiếng nói:
- Cuồng vọng!
Huyết vân xoay quanh trên không trung tuôn ra vô số huyết quang biến hóa thành cự mâu, giống như cơn mưa lớn hướng Nhạc Vũ đâm tới. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Bên trong vô số huyết sát tu la liền đem tầng mười tám địa phủ xuyên toa, bao trùm trời đất tuôn tới mạnh mẽ.
Nhạc Vũ vẫn không chút hoang mang, bước tới bước thứ ba, đồng dạng cũng là mười hai vạn tám ngàn dặm. Khóe môi hắn thoáng nhếch lên:
- Là cuồng vọng hay không chính lão tổ ngươi tự hiểu rõ. Ta nghĩ ngươi hẳn đã cảm giác được kết quả này rồi mới đúng!
Mà Cửu Địa Linh Minh đại trận vẫn đang không ngừng mở rộng khuếch tán, từng viên tiên thạch cùng linh mạch kéo dài, lại thêm địa khí dưới lòng đất đang không ngừng sôi trào tràn lên.
Trên mặt đất rõ ràng hiện ra vô số phù văn, lan tràn khắp bốn phương tám hướng…
Nhưng lần này địa khí hội tụ đến cũng không bị Nhạc Vũ tiếp tục thu vào trong Địa Thư, mà là hội tụ tới chỗ Hậu Thổ, khiến sắc mặt của nàng liền khôi phục tia huyết sắc, dấu hiệu thiên nhân ngũ suy rõ ràng giảm đi thật nhiều.
Minh Hà lão tổ không biết nghĩ tới điều gì, vẻ mặt bỗng dưng cứng ngắc. Mà Hoàng Tuyền cùng Vong Xuyên hai người lúc này cũng đã bắt được một tia thiên cơ biến ảo. Vong Xuyên mừng rỡ như điên, Hoàng Tuyền lại cười vang ha hả:
- Thì ra là thế, thì ra là thế, hắc hắc! Minh Hà a Minh Hà, lần này ngươi tính kế chúng ta, làm năm người vẫn lạc chỉ còn ba người. Có từng nghĩ đến mình cũng có lúc sẽ rơi xuống tuyệt cảnh như vậy?