Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1136 : Truy sát vạn dặm

Ngày đăng: 20:54 20/04/20




Năm thanh kiếm khí mặc dù chỉ là tiên thiên nhất phẩm, nhưng được kiếm trận hưởng ứng, đều đã tiến vào tiên thiên siêu phẩm hàng ngũ!



Lại có Hồng Mông Khí cùng Tạo Hóa Ngọc Điệp gia trì, giờ phút này uy lực còn vượt hơn toàn bộ tiên thiên chí thánh linh bảo!



Năm đạo kiếm quang đan xen, hướng ra chung quanh vặn xoắn, liền đem toàn bộ Đại Ngũ Hành Âm Dương Nguyên Từ Diệt Tuyệt Thần Châm chấn nát.



Sau đó ngũ đạo kiếm khí hợp nhất tụ lại cùng một chỗ, chém thẳng về phía đoàn hồng quang xiềng xích đang quay lui trở về.



Một trận chấn minh, chỉ một thoáng đã chấn động chư phương thế giới! Hai Hồng Mông chí bảo bao hàm pháp tắc thâm ảo nhất cùng trọng yếu nhất của thế gian này ầm ầm va chạm lẫn nhau, khí tức hủy diệt vô tận thổi quét khắp xung quanh.



Vô số thời không loạn lưu bị gạt ra ngoài, vô số tiểu thiên thế giới tồn tại trong phiến hư không này hỏng mất tan rã.



Mà bên trong tiên giới, dưới cửu u bỗng nhiên người người tâm thần cả kinh, hai mắt bắn ra thần quang nhìn vào sâu trong hư không.



- Hồng Mông khí tức, chẳng lẽ là tiểu Vũ?



Trên đỉnh mặt đông Côn Luân sơn, bên trong Ngọc Hư Cung mật cảnh, một lão giả ngồi tĩnh tọa bỗng dưng mở mắt, trong mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ.



- Người phương nào đang đánh nhau? Hai kiện Hồng Mông chí bảo, làm sao có thể?



Ngay trong nháy mắt sau đó, toàn bộ Hỗn Độn Kim Tiên bên trong hồng hoang bừng tỉnh trong lúc nhập định, hoặc vô cùng kinh ngạc chấn kinh, gần như không thể khống chế được pháp lực.



Vô số hồn niệm bay ra, tìm tòi khắp bốn phương tám hướng, cố gắng cảm ứng linh bảo, trước mắt Nhạc Vũ bên ngoài đoàn hồng sắc quang hoa tràn ngập thiên sát lực, tầng tầng dày đặc, ngăn cản ngũ sắc kiếm quang. Mặc dù nằm ở hạ phong bị nén thành một đoàn, nhưng vẫn đang nỗ lực chống đỡ.



Ngay khi La Hầu vừa lộ ra vẻ thả lỏng, Nhạc Vũ hừ lạnh một tiếng, bản thể cùng hai cỗ hóa thân đều cắn đầu lưỡi, đem bổn mạng tinh huyết phun vào trong trận đồ.



Chỉ một thoáng Âm Dương Bát Quái trận độ phấp phới quang hoa, hai âm dương khí giống như cự long xoay quanh bốc lên, quay tròn chung quanh ngũ sắc kiếm quang.



- Kiếm của ta, có thể diệt thế giới, trảm vạn vật! Phá cho ta!



Hồng Mông kiếm ý mênh mông cuồn cuộn huy hoàng.


Ngũ sắc kiếm trận không thể lộ ra bên ngoài cơ thể thi triển được hết uy lực, nhưng Đại Ngũ Hành Âm Dương Nguyên Từ Diệt Tuyệt Thần Châm cũng chỉ đạt tới tầng hai mươi mốt, không được trọn vẹn, nhưng khí tức cực kỳ mạnh mẽ.



Giống như cuồng phong bạo vũ bỗng dưng nổ tung, lục tục không dứt, đem huyền băng quy giáp ngưng tụ sau lưng La Hầu đánh vỡ nát bấy từng phiến một!



Mà bộ phận còn lại trực tiếp xuyên vào trong thân thể La Hầu, ngũ sắc quang hoa nổ tan, liền đem phân nửa thân hình La Hầu chấn vỡ hoàn toàn!



La Hầu kêu thảm một tiếng, theo sau liền hét lên điên cuồng:



- Minh Hà vốn là Huyết Hải hóa thân, là con của tầng u minh thứ chín, Huyết Hải không cạn, thân thể không vong. Bản tôn mặc dù không so được với Minh Hà, nhưng cũng là con của Ám Giới, thuộc về giới này! Ám Giới không vong, ta cũng vĩnh tồn!



Chỉ một thoáng vô số âm sát lực tuôn ra, hội nhập bên trong thân hình của La Hầu. Chỉ thiếu chút nữa đã làm thân hình bị thương nặng lập tức phục hồi hơn phân nửa. Ngoại trừ thần hồn thoáng chút suy yếu, không còn dị trạng nào khác, nhưng cũng không đủ dũng khí quay đầu lại chiến đấu cùng Nhạc Vũ.



Nhạc Vũ cũng không chút dao động, vẫn đi theo phía sau xa xa. Ước chừng truy theo tầm hai trăm vạn dặm, thanh kiếm trên tay phải bỗng nhiên chém vào hư không, mang theo vô tận áo nghĩa huyền diệu, vô cùng bình thản không hề gợn sóng, lại khiến cho pháp tắc đại đạo trong thế giới này liên tục kịch biến.



Chỉ thoáng chốc, cả thế giới giống như bị Nhạc Vũ nắm lấy trong tay! Tiếp theo sau trong miệng hắn liền niệm khẩu quyết.



- Ta có một kiếm! Có thể chưởng thiên ý, có thể phán sinh tử!



Thanh âm không cao không thấp, lại xuyên thẳng vào thần hồn bổn nguyên của La Hầu. Ngay sau đó trung tâm thần hồn không chút báo trước hiện ra một khe nứt thật lớn, bất kể hắn hấp thu huyễn sát lực của Ám Giới bao nhiêu cũng không thể khép lại, khiến cho hắn vô cùng kinh ngạc lẫn đau đớn tê tâm liệt phế.



- Nắm thiên ý trong tay? Thế gian này làm sao có kiếm thuật như vậy? Không đúng! Muốn khống chế thiên ý, cũng phải chịu thiên địa cắn trả! Ta nghĩ ngươi phát điên rồi!



Nhạc Vũ lạnh lùng cười, Thiên Ý kiếm trực tiếp công kích trung tâm thần hồn La Hầu, nhưng cũng làm nguyên thần của Nhạc Vũ hé ra vết thương, hắn chỉ cảm thấy đau đớn không sao chịu nổi, cơ hồ không cách nào chịu đựng.



Nhưng giờ phút này trong mắt hắn chỉ có thân ảnh của La Hầu, không còn vật nào khác!



Cự ly của hai người thoáng chốc chỉ còn một trăm năm mươi vạn dặm!



Mà La Hầu phía xa xa sau khi kinh hô, cũng rít lên một tiếng, chỉ một thoáng vô số thiên ma vô hình vô tướng tràn tới, sau đó không chút sợ hãi hướng ngay Nhạc Vũ ập tới như sóng triều!