Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 1140 : Thần Cách tấn giai
Ngày đăng: 20:54 20/04/20
Từ lúc được Nhạc Vũ thu hồi vào Đan Điền, Hồng Mông chí bảo cũng đã quay lại hình dạng Ngũ Hành Kiếm Trận, lúc này không chỉ trận đồ mà ngay cả năm thanh Tiên Thiên kiếm khí cũng phủ lên một tầng tử ý. Có khí Hồng Mông dung nhập, năm thanh kiếm không chỉ đơn giản là tăng lên đến siêu phẩm mà còn ẩn chứa pháp tắc đại đạo bản nguyên huyền ảo nhất của thế gian.
Năm lưỡi kiếm này dù so với tiên binh Tiên Thiên Chí Thánh như A Tị Nguyên Đồ không hề thua kém, cả thế gian có tổng số không quá năm mươi, cộng với uy năng của chí bảo Hồng Mông thì cả thế gian chỉ rải rác vài kiện.
Trong mắt Nhạc Vũ tràn đầy vui sướng, đem bộ kiếm trận này biến thành hình dạng cây quạt, thôi dụng Ngũ Sắc Thần Quang đều tùy tâm, tiếp đó lại biến thành một thanh ngũ sắc kiếm đặt ở trước người, nhẹ nhàng vuốt ve.
Hình dạng quạt lông thích hợp hơn để sử dụng Ngũ Sắc Thần Quang còn hình kiếm dùng để thôi sử Đại Ngũ Hành Âm Dương nguyên từ Diệt Tuyệt kiếm khí thì uy năng càng thêm bá đạo.
Hậu Thổ dốc hết tất cả thần lực, nỗ lực che lấp khí tức Hồng Mông, nhìn kỹ thanh kiếm trong tay Nhạc Vũ, lộ vẻ hâm mộ:
- Vật này vượt trên Tiên Thiên Chí Thánh Linh Bảo, tiếc là năm thanh kiếm khí còn chưa đạt Chí Thánh, nếu không uy năng đã có thể sánh với Thông Thiên Tru Tiên Kiếm Trận, đã đặt tên cho nó chưa?
Nhạc Vũ mỉm cười, nhớ tới trước kia luyện chế Tam Diệu Như Ý Lôi Châm, nhờ tâm niệm hắn mà thành Tiên Thiên linh bảo, cũng như Hồng Mông chi bảo cuối cùng có thể biến thành bộ dạng như vậy, suy ngẫm chốc lát rồi kiên quyết nói:
- Vật này có thể thành trận, thành quạt, thành kiếm! Tam Diệu Như Ý, vậy có thể gọi là Tam Diệu Như Ý Diệt Tuyệt kiếm
Vừa dứt lời thì thanh kiếm trong tay Nhạc Vũ đã ngân nhẹ, tựa hồ vui mừng vì danh tự của mình, trên sống kiếm quả nhiên hiện ra hai chữ triện cổ Diệt Tuyệt.
- Tam Diệu Như Ý Diệt Tuyệt kiếm?
Hậu Thổ thầm thì rồi cười nói:
- Tên rất hay, quả nhiên tương hợp. Hai chữ Diệt Tuyệt khí thế không thua Tru Tiên Tứ Kiếm mảy may. Qua chút thời gian, đợi ta chỉnh đốn xong Địa phủ rồi sẽ lên thế gian thay ngươi lưu tâm thu thập khí Hỗn Độn Huyền Hoàng.
Để mặc những sợi tơ kia tụ tập trước người, Nhạc Vũ đột nhiên vươn hai tay kết xuất liên tiếp thủ ấn, dẫn dắt những thần lực thủy lam kia kết thành một đám phù văn rồi ngưng tụ thành một tinh hạch nho nhỏ.
Đây cũng là bản nguyên Vu Thần, gọi là thần tinh, thường thường kết cấu bất đồng, cũng ý nghĩa chiến lực khác lạ cao thấp, ngày sau thành tựu còn có nguyên lực ngưng tụ, giống như Thượng Cổ Vu Thần Hậu Thổ Cộng Công cũng qua hơn mười vạn năm mới dần dần hoàn thiện, căn cơ sơ kỳ càng nông cạn bất ổn thì ngày sau càng khó sửa đổi hoàn thiện.
Nhạc Vũ lúc ở Thiên Nguyên giới đã từng được Hiên Viên Phá trận lục của Hiên Viên Hoàng Đế lưu lại, về sau lại có Cửu Cực Ti Nam Nghi, mà người này lại rất quen thuộc với vu trận vu pháp, qua hơn vạn năm tìm hiểu ở Ngũ Trang Quan thì hồn niệm đã tiến vào chí thánh chí minh, so với những vị thần minh vừa mới trèo lên thần vị có quá nhiều ưu thế.
Nhạc Vũ cơ hồ đem hết toàn lực vận dụng lực tính toán đến cực hạn để hoàn thành tầng thứ nhất hạch tâm, cơ hồ không hoàn mỹ vô khuyết.
Về sau là tầng thứ hai, tầng thứ ba thì đều là vu trận có phù văn tăng cường.
Lúc này cảnh giới của hắn cực cao, dùng xu thế mạnh như thác đổ ngưng tụ thần tinh nhưng cảm giác gian nan cực điểm, đến tầng mười ba thì khó làm được hoàn mỹ, nhưng vẫn dùng toàn lực để ngưng tụ thần tinh ra mức độ lớn nhất, thôi triển nguyện lực sở tụ bên trong.
Đến khi ngưng tụ thần cách tầng thứ mười tám thì trong mười tám tầng địa ngục vang lên sấm sét, Nhạc Vũ biết đây là thiên địa dị tượng, cũng không hội tụ lôi kiếp. Với chân mệnh An Thiên Huyền Thánh Đại Đế của hắn, chỉ cần không vượt qua Đại La Kim Tiên thì sẽ không có thiên kiếp gia thân, chỉ là ngưng tụ thần cách quá cường hoành nên mới dẫn tới cảm ứng thiên địa.
Lúc toàn bộ thần tinh thành hình thì cũng không phải là hình khuê như trước mà giống như giọt nước, toàn thân mượt mà.
Nhạc Vũ càng xem càng hỉ, hồn niệm khẽ động thì sau lưng có mười tám quang quyển phù văn treo lơ lửng, so với quang quyển trước kia thì rộng hơn tới mấy lần, phù văn càng thêm phức tạp hoàn thiện, vu lực bên trong tăng hơn mười lần, chỉ ở tận ngoại biên quang quyển mới chưa hoàn thành nhưng cũng có thể miễn cưỡng duy trì.
Trong mắt Nhạc Vũ lóe lên, Huyền Minh an thiên khuê trước kia dù cũng có thể ngự sử nhưng cuối cùng vẫn là mượn thần tinh của Huyền Minh nên không trọn vẹn, cảm giác có chút ngăn cách không thể nào hoàn toàn, lúc thi triển rất vướng víu tay chân. Khối thần tinh hiện giờ tuy chưa dung hợp với thần hồn của hắn nhưng cũng đã sáp nhập vài phần thần niệm, rất nhiều tinh huyết là do lực bản thân ngưng tụ mà thành, khống chế tùy tâm vượt xa Huyền Minh thần tinh.
Chỉ một vật này đã khiến chiến lực của hắn bạo tăng ít nhất bảy thành, coi như chiếm một phần lớn trong sức mạnh hắn có thể khống chế!