Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1148 : Nguy cơ ẩn náu

Ngày đăng: 20:54 20/04/20




Tàn hồn của Hình Thiên bị chém giết toàn bộ, ngay lập tức vỡ thành vô số hồn niệm tán vỡ, tản ra khắp xung quanh.



Sau đó một đạo hồng quang từ chỗ Chiến Tuyết tràn ra, thổi quét long trời lở đất, đem dư hồn Hình Thiên vừa tán phát toàn bộ cắn nuốt hấp thu.



Nhạc Vũ mỉm cười, đem Côn Luân Kính cùng ngũ sắc kiếm trận thu hồi, sau đó nhìn về phía ánh mắt của Chiến Tuyết đang mang theo vẻ vui mừng cùng cảm kích.



Chỉ một lần liếc mắt còn hơn ngàn lời vạn ngữ. Nhạc Vũ chỉ cảm thấy trong nội tâm dâng lên một cảm giác ấm áp.



Ngay sau đó thế giới ý niệm của hắn liền lập tức tan rã hỏng mất.



Thân hình Chiến Tuyết liền biến mất không thấy gì nữa.



Hồn niệm mượn lực của Côn Luân Kính từ trong không gian hồn thức băng diệt quay về trong bản thể.



Chiến Tuyết vẫn hôn mê chưa tỉnh, nhưng huyết nhục bị cắn nuốt trong cơ thể nàng đã dừng lại toàn bộ. Trên mặt nàng không còn vẻ đau đớn, khóe môi còn hiện lên vài phần ý cười hạnh phúc.



Nhạc Vũ biết được tình hình này là do Chiến Tuyết phải tranh đấu cùng Hình Thiên suốt mấy tháng gây ra.



Nhưng hắn vẫn lo lắng, truyền vào một tia pháp lực cẩn thận thăm dò từ trên xuống dưới, sau đó trong lòng mới thả lỏng. Hắn biết Ngao Tuệ cũng không đáng lo ngại, hoàn toàn cắn nuốt phân hồn của Hình Thiên. Tín đồ lại khuếch trương thêm hai mươi triệu, thần hồn càng thêm tinh thuần, càng tăng lên một bậc.



Nhạc Vũ cười hăng hắc, lúc này mới đổi lực chú ý kiểm kê thu hoạch.



Kỳ thật cũng không có gì, cổ kính cùng viên bàn đều là hậu thiên siêu phẩm linh bảo, thế gian khó được, tuy nhiên cũng bị hắn dùng Tam Diệu Như Ý Diệt Tuyệt Kiếm một kích chém dập nát.



Còn lại ngoại trừ thanh tiên thiên nhất phẩm linh binh, đều là một ít bảo vật bình thường.



Ngoại trừ bên trong có đại lương tiên thạch có thể bổ sung tiêu hao tại địa phủ lần trước, chỉ có mười hai viên siêu phẩm mộc linh tiên thạch làm trong lòng hắn thoáng chút hưng phấn.



Với tu vi Hỗn Độn Kim Tiên của người kia, linh bảo hẳn không chỉ có bao nhiêu, tuy nhiên không biết đã rơi đi đâu.



Hắn tùy ý hút nhiếp, đem thanh tiên binh cầm vào trong tay, chỉ trong nháy mắt Nhạc Vũ từ hồn niệm của khí linh truyền tới liền biết được tên của thanh kiếm kia. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL



- Khôn Nguyên!


Vẻ mặt Hạo Thiên cùng nữ tử đều rùng mình, trong lòng chợt thoáng qua một ý niệm.



Hai người biết được chìa khóa phá vỡ Long mộ đã đến…







Nhạc Vũ cuối cùng cũng không nói ra đồ vật có thể khiến cho mấy vị Hỗn Độn Kim Tiên liều chết tranh đoạt lại là vật gì.



Chỉ dùng pháp lực đem Ngao Tuệ cuốn lấy hướng sâu trong Long mộ điên cuồng bay đi, ngũ sắc nguyên từ thần quang trong nháy mắt đã cách xa vạn dặm, tốc độ cực nhanh, không hề kém hơn tốc độ của mấy thần thú nổi danh phi độn thời thượng cổ.



Nhưng hắn vẫn còn cảm thấy không đủ, còn đem Ngũ Hành kiếm tế ra ngoài thân, khiến cho độn quang tiếp tục tăng thêm nửa phần, làm không gian quanh người không ngừng nứt toác chấn minh.



Ngao Tuệ nguyên bản còn lo lắng khí tức của Hồng Mông chí bảo bị người phát hiện, nhưng sau một lát lại phát hiện Long mộ có thể ngăn cách ngoại giới mới thả lỏng tâm thần.



Sau đó nàng nhìn xuống mặt đất, trong lòng ưu sầu, vô số long hài cũng đã thai nghén ra vô số Long Linh Thiên Đan.



Nhạc Vũ lại hoàn toàn không để ý tới, chỉ thẳng đường hướng theo mặt đông lao nhanh.



Ngay sau đó chính Ngao Tuệ cũng cảm thấy tình hình trước mắt chỉ sợ sẽ vô cùng ác liệt. Bởi vì dáng vẻ lo lắng của Nhạc Vũ nàng vẫn rất hiếm thấy.



Trong nội tâm nàng hiện lên âu sầu, nhưng vẫn miễn cưỡng nén xuống không hỏi nguyên do. Thẳng đến một ngày sau Nhạc Vũ bỗng dưng thu hồi Ngũ Hành kiếm, quay đầu nhìn lại, ánh mắt không ngừng chớp động.



Giờ phút này cả hai đã cách chỗ kia hơn ba mươi ức dặm, trước mặt không xa hiện ra một ngọn núi xuyên mây sừng sững.



Ngao Tuệ nhìn thấy Nhạc Vũ thu hồi ngũ sắc kiếm quang, đổi thành Thai Tàng Hư Không kiếm trận, vẻ mặt không khỏi run rẩy nói:



- Phu quân, có thể đã có người đi vào Long mộ…



Nhạc Vũ thoáng gật đầu, tiếp theo lại giật mình nhìn tới ngọn núi:



- Tuệ nhi, nếu ta ở bên trong Long mộ nhờ vào Diệt Tuyệt kiếm cùng Quang Huyền tán nhân đấu chiến một trận công bình, nàng nghĩ thắng bại sẽ như thế nào?