Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 115 : Chúng sinh như con kiến hôi
Ngày đăng: 20:43 20/04/20
Đã biết được uy lực chân chính của Sư Ngạc Thú thì sẽ không muốn giao phong một trận với nó! Nhạc Vũ tuy nói có ham mê khiêu chiến cường giả nhưng còn chưa điên đến mức đi chủ động trêu chọc loại tồn tại mạnh hơn mình không biết bao nhiêu này.
Sau khi thân hình cự thú kia biến mất trong tầm mắt, ý niệm đầu tiên của hắn là chuẩn bị trở về, mau chóng rời khỏi địa vực Thương Chủy Sơn .
Bất quá câu nói của Lâm Trác lại khiến hắn từ bỏ ý định đào thoát. Hướng mà Sư Ngạc Thú đi tới chính là Vân Cốc. Căn cứ theo lời của những thương đội kia thì đây là khu vực duy nhất của phía nam hiện giờ còn bảo tồn hoàn hảo, cũng là khu vực có tổn thất nhân lực vật lực tương đối ít.
Vân Mộng thành nếu muốn muốn bảo toàn những lực lượng bên ngoài dưới cờ của mình, vậy thì nhất định phải đánh một trận với Sư Ngạc Thú. Thậm chí nhân thủ mấy thành khách cũng sẽ tham dự trong đó, cơ hội để Ky Quan Sư xuất thủ cũng rất lớn.
Nhạc Vũ suy nghĩ một chút rồi không do dự dự cưỡi Long Lân Mã đi theo sau phía xa. Về phần những đà thú không chịu nổi uy áp của yêu thú cao cấp thì dứt khoát buông bỏ.
Lần này hắn trực tiếp để cho Sơ Tam bay lên đến hơn một ngàn thước để quan sát động tĩnh Sư Ngạc Thú từ xa.
Trước đây bởi vì con Ngũ Sắc Kim Hoàng Tước này còn chưa hoàn toàn trưởng thành nên Nhạc Vũ vẫn không cho nó bay quá xạ trình của mình. Bất quá lúc này muốn bảo đảm an toàn thì phải giữ một khoảng cách xa với bầy thú, như vậy thì thứ duy nhất có thể giúp hắn quan sát tình hình phía trước cũng chỉ có Sơ Tam mà thôi.
- Đáng tiếc! Nghe Nhạc Nghi Chân nói, bí thuật Trú Thú Thuật trong tộc này nếu luyện được tận cùng thì không chỉ là tâm ý nhân thú tương thông mà có thể trực tiếp điều khiển thân thể sủng vật.
Vừa không ngừng thông qua thần niệm để liên lạc với Sơ Tam, Nhạc Vũ âm thầm thở dài. Nói đến tâm ý tương thông, hắn đã sớm làm được . Nhưng Kim Hoàng Tước này dù sao còn chưa trưởng thành, cho dù là về phương diện thần thức đã vượt qua đồng loại mấy lần nhưng về linh trí vẫn còn có hạn. Nếu đợi thêm nữa mấy tháng lúc nó hoàn toàn trưởng thành thì tin tức thu được sẽ trở nên rõ ràng hơn nhiều lắm. Còn về bước điều khiển tiếp theo, hiện giờ hắn chưa dám nghĩ tới.
Ước chừng theo sát nửa giờ thì Sơ Tam chợt truyền đến một ý niệm mơ hồ, tựa hồ muốn cảnh báo cái gì. Đến cuối cùng dứt khoát rít lên từng đợt, chẳng qua trong thanh âm cũng không có gì hoảng sợ.
Nhạc Vũ khẽ nhíu mày, đem Sơ Tam triệu hồi trấn an rồi tìm một ngọn núi phụ cận có địa thế tương đối cao đi tới. Lúc bọn hắn từ trên này nhìn ra xa thì hai người Lâm Trác cùng Nhiễm Lực lại một lần nữa sững sờ.
Bầy thú nơi xa đã bước chậm lại. Phía trước bọn chúng là hơn mười vạn trọng giáp võ sĩ, cùng với hai mươi vạn nỏ thủ, xếp thành phương trận dày đặc chặn lại bước tiến của bầy thú.
Trong khoảnh khắc minh ngộ này, nội tức trong cơ thể hắn tựa hồ có chút tiến cảnh, tuy chưa có bao nhiêu tăng trưởng nhưng lại càng tinh thuần!
Tốc độ bầy yêu thú cực nhanh. Chỉ trong thời gian một nhịp thở đã vọt tới trước những chướng ngại vật. Tuy đã tổn thất thảm trọng dưới sự đả kích của cung nỏ và cự thạch nhưng với thân thể dày chắc và sức lực hung mãnh cứ thế xông lên, cho đến khi gặp phải một hố to đột nhiên bốc lên ngọn lửa rừng rực mới dừng lại.
Có một số yêu thú sau khi thức tỉnh thần thông thiên phú thì không ngừng thử lấy các loại lực lượng thuộc tính của mình để đột phá. Tuy nhiên chính những con yêu thú này lại bị loài người đánh lén hạ sát thảm trọng.
Nhạc Vũ đã chú ý từ rất sớm, bên trong đám giáp sĩ có ít nhất hơn một ngàn vị thần tiễn thủ đặc biệt chiếu cố những dị thú cấp ba cấp bốn biến dị kia.
Trước thương vong nặng nề mà bầy yêu thú đang gặp phải, Sư Ngạc Thú rốt cục không nhịn được xuất thủ.
Đầu tiên là một trận linh lực cực lớn rung chuyển, sau đó là chỗ chiến hào chấn động kịch liệt. Ngay sau đó vô số đá núi và thạch thương không chút dấu hiệu báo trước từ mặt đất xông ra, dọn dẹp hầu hết chướng ngại vật, đồng thời trực tiếp phá hủy phương trận hơn vạn người phía trước.
Gần hơn ngàn người hoặc bị trực tiếp đánh chết, hoặc bị kia thạch thương đâm trúng. Trong bầy thú cũng có mấy chục yêu thú liên lụy. Trong lúc nhất thời cả một vùng đầy những thi thể lẫn máu huyết.
Nhiễm Lực hít một hơi khí lạnh, nhiệt huyết cạn sạch. Sắc mặt Lâm Trác càng âm trầm hơn, trong miệng cũng chỉ phun ra hai chữ:
- Con kiến hôi!
Nhạc Vũ cũng tràn đầy đồng cảm đối với chuyện này. Thực lực của bọn họ tuy vượt xa những giáp sĩ tối đa là võ sĩ cấp bảy hay cấp chín. Song trước mặt Sư Ngạc Thú thì không khác một con kiến hôi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Song số lượng chết đi khổng lồ kia bất quá chỉ làm hắn hơi phân thần sau đó lại nhìn chằm chằm vào Ky Quan Khôi Lỗi bên dưới bắt đầu chuyển động.