Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1151 : Bàng quan

Ngày đăng: 20:54 20/04/20




Nhạc Vũ nhớ lại trí nhớ truyền thừa của Ngao Tuệ, trong lòng âm thầm đồng ý.



Toàn bộ long hồn bên trong Long mộ kỳ thật bản thể đều là thân mạch.



Thứ nhất là do khí huyết còn sót lại của những long hài ngưng tụ mà thành, có chút giống như lời nói của huyền sam tu sĩ trước kia, tạo ra âm hồn.



Lẽ ra bản thể diệt vong, hồn ấn băng diệt. Cho dù tái tạo ra hồn niệm cũng không hề có ý thức, không có pháp lực tồn tại.



Nhưng Long mộ này chính là thủy tổ nhị long trước khi thân vẫn đã sáng tạo ra, tạo ra nơi truyền thừa cuối cùng cho Long tộc. Mỗi một long hồn ở bên trong Long mộ thế giới đều có thể giả thuyết tạo ra hồn ấn. Tiếp tục trải qua mười vạn năm bồi dưỡng, ở bên trong thế giới này đều có được thần thông pháp lực không kém gì lúc còn sống.



Mười hai đầu Hỗn Độn Kim Tiên cảnh cự long, được Vạn Long đại trận chống đỡ, đích thật có thể nói là khủng bố.



Nếu không biết được phương pháp phá trận, dù hiện tại đã là Chuẩn Thánh, cũng khó thể toàn thân thoát ra.



Nếu có thêm thủy tổ nhị long, cho dù là Đạo tổ thánh nhân cũng không dễ dàng đối diện phong mang này.



Bên trong huyễn ảnh vân quang, vẻ mặt Thái Hoàng chân nhân đầy khổ sáp, trong mắt lộ ra ý kiêng kỵ. Quang Huyền tán nhân lại không thèm để ý chút nào, nói:



- Vậy thì không cần lo lắng, ta tự nhiên có thủ đoạn chuẩn bị sử dụng!



Đưa mắt nhìn thiếu niên tuấn mỹ bị xiềng xích bên cạnh, Quang Huyền cười lạnh nói:



- Hai vị cứ chờ thêm một lát! Linh nhãn nơi này tuy bị phá hư, nhưng nhiều ít có thể thăm dò được ảo diệu của Vạn Long đại trận nơi này!



Hắn đứng nguyên tại chỗ, nhắm mắt nhập định. Thái Hoàng cùng Vô Sinh cũng không tỏ vẻ sốt ruột, ngồi xếp bằng trên hư không chờ đợi.



Nhạc Vũ khẽ lắc đầu, cũng không lòng dạ nào quan tâm tới. Khi hắn bày ra linh trận kia, đã sớm dự đoán được sẽ có người đi vào điều tra. Đăng Long Môn đủ sức làm cho Hỗn Độn Kim Tiên nổi lên tâm động.



Vì vậy hắn chỉ là dùng thủ pháp kia thăm dò xem đối thủ của mình đến tột cùng là những người nào mà thôi.



Hiện giờ mục đích đã đạt tới, đối với tình hình bên kia hắn dĩ nhiên đã không còn hứng thú.



Ngao Tuệ lại nhìn thiếu niên kia, trong mắt ẩn chứa tức giận, trên mặt lại hiện lên vẻ thương hại, nói:




Cơ hồ cùng lúc một đoàn thanh quang xa xa bao phủ lên kim sắc thân ảnh.



Chỉ thấy huyễn ảnh trùng điệp toàn bộ tiêu tán, quang hoa chói mắt lập tức tiêu tan, hiện ra một khuôn mặt tuấn mỹ tuyệt luân lạnh lùng băng sương, hoàn toàn hiện ra trước mắt mọi người.



Nhạc Vũ cũng thoáng ngẩn người, bởi vì người kia có dung mạo như Dương Hạo. Ngay sau đó Nhạc Vũ chợt mỉm cười, biết được đây chính là dung mạo của Dương Hạo trẻ hơn mấy chục tuổi.



- Không ngờ là ngươi, không ngờ chính là ngươi! Không ngờ hồng hoang chư thánh đều đã nhìn lầm. A…



Vô Sinh thánh mẫu vừa hét lên một tiếng kinh dị, sau đó cả người lập tức hóa thành một đạo hắc quang, hướng xa xa bỏ chạy.



Giống như đang liều mạng đào vong, cơ hồ đã dùng hết toàn lực.



Mà Thái Hoàng chân nhân cũng không chút do dự, hóa thành một đoàn hoàng sa tản ra tứ tán kêu to:



- Việc hôm nay Thái Hoàng nhất định tuyệt đối giữ bí mật, tuyệt không nhiều lời nửa câu. Xin bệ hạ hãy rộng lòng giúp đỡ…



Thân ảnh tuấn mỹ vốn giật nảy mình, theo sát phía sau liền nổi giận.



- Côn Luân Kính!



Một đạo kích ảnh bỗng dưng chém ra, men theo phương hướng thanh quang bắn tới xuyên không bay đi, đồng dạng phá vỡ không gian trùng điệp, ngược dòng tràn đến. Nhạc Vũ thoáng nhíu mày, lập tức thu liễm kính quang, đem toàn bộ cảm ứng ngăn cách, hồn niệm vẫn bị va chạm đập tới, thân hình bỗng dưng lui ra sau trăm trượng, phun ra một ngụm máu tươi.



Mà vẻ mặt của Ngao Tuệ cũng giật bắn mình:



- Chính là Hạo Thiên thượng đế, tại sao có thể là hắn, như thế nào chính là hắn?



Nhạc Vũ không khỏi cười thầm, trước hôm nay hắn cũng thiếu chút nữa bị vị Thiên Đế này giấu diếm được. Dù hắn đã đoán được người này cũng sẽ đến Long mộ, nhưng xa xa chưa từng nghĩ qua người này lại lấy uy thế thiên tư mạnh mẽ tuyệt thế xuất hiện trước mặt hắn.



Ngao Tuệ lẩm bẩm một thoáng, trên mặt liền thay thế vào vẻ lo lắng, quay đầu hỏi:



- Người này có thể đã tập trung phương vị của hai chúng ta, hắn sẽ đuổi theo hay không?