Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1157 : Cạm bẫy liên hoàn

Ngày đăng: 20:54 20/04/20




- Hồng Mông chí bảo!



Đồng tử Hạo Thiên co rút mãnh liệt, tiếp theo lại một tiếng bạo rống. Phương thiên họa kích chợt quay về, cùng hoàng kim cự kiếm đan xen thành ngàn vạn quang mang che phủ khắp toàn thân.



Hắc hồng thủy hỏa kiếm quang đánh tới, ngay lập tức đem kim sắc quang mang vỡ ra tứ tán.



Ngao Tuệ cùng Chiến Tuyết thao túng kim kiếm cùng mộc kiếm đem Hoàng La Cự Tán khổng lồ xé thành nát bấy!



Đạo quang mang cuối cùng là thổ kiếm của Nhạc Vũ, thổ hoàng sắc kiếm hoa trầm hùng dày nặng giờ phút này giống như mang theo vạn tòa núi cao đồ sộ nghiền áp tới.



Hạo Thiên cắn chặt răng, thân hình lóe ra, lúc này thần thông cơ hồ hoàn toàn vô dụng, kiếm quang chặt chẽ tập trung trên thân thể hắn, vừa quét ngang liền đánh nát bên bụng trái của hắn! Cánh tay trái cầm hoàng kim cự kiếm liền gãy đến tận gốc!



Trong mắt Hạo Thiên càng tràn ngập lệ ý, toàn thân nổi đầy gân xanh, vẻ mặt dữ tợn, pháp lực tràn ngập bên ngoài cơ thể bành trướng thêm mấy lần, khí tức như muốn nứt toác.



Tuy liên tục bị Ngũ Hành kiếm luân phiên đập vào, phương thiên đại kích trong tay vẫn lóe ra khí mang thẳng chém vào bên trong thời không thông đạo, hừ lạnh nói:



- Hồng Mông chí bảo thì thế nào? Hôm nay giữa ta với ngươi không chết không ngừng! Nhìn xem ta chết dưới kiếm trận của ngươi trước, hay thân hình của ngươi không chịu nổi Tổ Long nguyên hồn trước!



Cương khí lợi hại trực tiếp đem thời không thông đạo chém thành vô số vết rách, thời không năng lượng cuồn cuộn chảy vào bên trong, khiến cả thông đạo biến thành rối loạn, vô số thời không loạn nhận va chạm khắp nơi, nhưng vì có linh trận duy trì nên vẫn chưa hỏng mất.



- Chẳng thể trách ngươi dẫn dụ mấy tên phế vật kia rời đi! Là lo lắng bị chúng ta cùng vây công sao? Hôm nay có thể thấy được Hồng Mông chí bảo thật là vui mừng lớn, ta có vật ấy, muốn thành thánh nhân cũng có thể!



Hạo Thiên lạnh giọng cười, thân hình bên trái bỗng dưng khôi phục lại, trong chớp mắt đã khôi phục như ban đầu, cánh tay cũng duỗi ra. Đang định chộp tới hoàng kim cự kiếm, chỉ thấy Nhạc Vũ chợt cười khẽ một tiếng, không hề có chút ý kích động.



- Phải đi, cũng không phải là ta, mà là Thiên Đế bệ hạ đâu!



Thanh âm mềm nhẹ lại như hồng chung chấn vang bên tai Hạo Thiên, Ngũ Hành kiếm khí vặn xoắn mà đến, hắn còn đang chật vật chống đỡ, thời gian linh trận bên dưới bỗng dưng nổ tung.




Sau một lát thân ảnh Nhạc Vũ lại xuất hiện, vẫn còn ở bên trong thế giới Long mộ, thân hình phiêu phù giữa không trung, Côn Luân Kính lơ lửng trên đỉnh đầu che phủ thân hình ba người.



Hắn liếc mắt nhìn quanh, khắp nơi đều trống trải, ngoại trừ xương cốt thi hài cũng không còn gì khác.



Chỉ có xa xa có hai đạo lam hắc độn quang đang hướng bên này bay tới, người phía trước là Thái Huyền tiên tử, người đi sau chính là Vô Sinh thánh mẫu.



Về phần hai vị Hỗn Độn Kim Tiên khác tuy là chẳng biết đã đi đâu, cũng không biết còn sống hay đã chết.



Thái Huyền tiên tử rõ ràng đang hoảng hốt chạy bừa, hướng bên này chật vật bay tới. Vừa tiếp cận khoảng cách trăm vạn trượng, bỗng dưng bừng tỉnh nhìn qua bên này nói:



- Ngươi là người phương nào? Vì sao ngăn đón ta?



Nhạc Vũ nghe vậy không khỏi cười lạnh, rời khỏi động thiên thế giới, lực lượng Tổ Long nguyên hồn hắn chỉ có thể sử dụng bảy thành, nhưng vẫn đạt tới Hỗn Nguyên Đại La Thánh Nhân cảnh giới!



Vẫn xem như cùng cảnh giới với Hạo Thiên!



Long trảo mạnh mẽ đánh ra, vô số hôi quang quấn quanh long trảo, Ngũ Hành kiếm trận cũng ẩn bên trong huyết nhục, trong ánh mắt hoảng sợ của Thái Huyền tiên tử, đánh thẳng ra ngoài trăm vạn trượng.



Quyền thế vô song, dập nát hết thảy! Chỉ một quyền liền đem thân hình Thái Huyền tiên tử oanh kích dập nát! Huyết nhục văng tung tóe lại bị Diệt Thế lực lượng đập vào lập tức hóa thành bụi bặm!



- Đại Phách Nguyên Long Diệt Thế Pháp!



Sau lưng Thái Huyền tiên tử, bên trong hắc sắc độn quang vang lên tiếng thét kinh hãi, Vô Sinh thánh mẫu ngay lập tức dừng lại độn quang, tiếp theo không chút do dự xoay người điên cuồng bỏ chạy.



Nhạc Vũ lại cười hăng hắc, Côn Luân Kính chiếu ra xa xa, thân ảnh Vô Sinh thánh mẫu liền bị cố định giữa không trung, thân hình cứng ngắc, long trảo hóa quyền thành trảo hướng Vô Sinh thánh mẫu chộp tới!