Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1163 : Thu hoạch phong phú

Ngày đăng: 20:54 20/04/20




Vốn Duệ Vân nói chuyện với tu sĩ kia đều ngưng thúc âm thanh nhưng với Nhạc Vũ hiện giờ thậm chí không cần thôi động pháp lực mà chỉ với thần thông của thân thể Tổ Long đã có thể nghe được, chỉ vì không muốn nghe chuyện bằng hữu muốn giấu nên tận lực kiềm chế, bất quá lúc này nghe Xích Chân nói như vậy thì hắn lại thêm mấy phần hiếu kỳ.



Duệ Vân sau khi cáo từ thì vội vàng rời đi, Nhạc Vũ nhìn hút theo rồi mới theo Xích Chân tiến vào trong bảo khó, sau đó lập tức sáng mắt.



Quả nhiên Duệ Vân nói không sai, trong khố phòng có mấy lớp linh trận bao lấy một dãy hộp ngọc, vừa thấy Diễn Thiên Châu đã sinh ra cảm ứng, số lượng hơn ba mươi chiếc, gần bằng một nửa số nguyên thần tinh hạch của các thương gia hiện giờ trong thành.



Dùng một tia hồn lực cảm ứng bên trong, Nhạc Vũ càng thêm mừng rỡ, tinh hạch ở đây đều có phẩm giai cực cao, tương đương với tinh hạch bản nguyên của Thiên Nguyên giới, là trân tàng thu thập bao năm qua của Thiên Vật các.



Chỉ nghe Xích Chân tử cười nói:



- Ba mươi bốn viên tinh hạch ở đây đều là trân phẩm, còn lại một số có phẩm giai khá thấp, chừng chín mươi viên không lọt vào mắt cao nhân đều cất chỗ khác. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL



Nhạc Vũ chiêu lấy một hộp ngọc, yên lặng cảm ứng thì thấy năng lượng thuần khiết còn nghiệp lực và oán sát không đáng kể, suy nghĩ một lát liền hỏi:



- Nếu như ta mua toàn bộ tinh hạch này thì cần bao nhiêu tiên thạch?



Xích Chân lúc đầu còn cho là mình nghe nhầm, sau khi xác nhận lại giật mình.



Những người muốn xây Động Thiên Tiên Phủ hay mượn lực nguyên thần tinh hạch để mở thế giới Tiểu Thiên nhiều nhất chỉ chọn bốn năm viên có nghiệp lực cùng nhân quả liên luỵ nhỏ nhất sử dụng là được, một hơi mua hơn ba mươi viên nguyên thần tinh hạch cao cấp đúng là chứng kiến lần đầu.



Ít có người có thể có tiền nhiều như vậy để mua số lượng tiên thạch đó, cũng may hắn vốn lão luyện nên tuy kinh dị nhưng rất nhanh chóng đã trấn tĩnh nói:



- Nếu Minh Vân đạo hữu muốn mua hết thì Xích Chân có thể làm chủ cho một ít ưu đãi, phẩm giai của ba mươi bốn viên tinh thạch này bất đồng, giá cả cũng theo đó đồng dạng, nếu như đạo hữu có thể xuất ra tổng cộng 18 tỷ tiên thạch thì có thể lấy đi.



Nhạc Vũ không khỏi mỉm cười, cái giá này chắc chắn có thể coi như công bình, cũng ưu đãi cho hắn chừng hai thành. Con số mười tám tỷ tiên thạch dù là thu nhập đế đình của hắn qua trăm năm cũng chỉ chừng gấp đôi, chi tiêu cho một ngàn tám trăm vạn binh tướng kỳ thật dư lại không nhiều lắm, chỉ là gần đây hắn lại kiếm được một món lớn trong Long mộ.




Xích Chân vui vẻ:



- Tuyệt đỉnh kỳ trân như vậy, Thiên Vật các cũng chỉ có bốn năm viên mà thôi, bất quá với danh tiếng của bản lâu thì có thể ứng trước ở các thương gia khác, mời đạo hữu đợi một chút.



Dứt lời, Xích Chân phi độn rời đi, qua chừng nửa chung thì vội vàng phản hồi, trong tay có hơn mười đoàn thanh quang, đúng là mười hai viên siêu phẩm Mộc Linh tiên thạch.



Nhạc Vũ cười khẽ, thu lấy rồi thi triển thần thông chiêu lấy toàn bộ động thiên phúc địa tạm thời bỏ vào không gian tu di.



Làm giao dịch lớn như vậy, hắn cũng không cần giấu diếm pháp lực hùng hậu, dù là động thiên ngoài trăm triệu dặm cũng nhẹ nhàng chiêu lấy, trong lòng ẩn ước chờ mong, sau khi kết hợp số nguyên thần tinh hạch và động thiên phúc địa này thì Diễn Thiên Châu sẽ tới mức độ nào.



Hắn áp chế kích động, thần sắc thản nhiên nói:



- Ta còn rất cần tinh hạch Động Thiên, sau này còn quay lại giao dịch. Mong Thiên Vật các thay ta thu thập, cứ mỗi trăm năm ta sẽ sai người tới lấy một lần, hi vọng kinh hỉ không kém hơn lúc này, còn nữa không được tiết lộ thân phận của ta.



Xích Tinh Tử lập tức vui vẻ, kinh hỉ không kém hơn lúc này há chẳng phải giao dịch trăm năm sau sẽ không kém hôm nay, cũng không suy nghĩ lập tức khom người nói:



- Xích Chân hiểu rõ, chuyện hôm nay Thiên Vật các nhất định thủ khẩu như bình, sau trăm năm cũng sẽ làm đạo hữu thỏa mãn.



Nhạc Vũ không khỏi cười cười, Xích Chân quả nhiên thông minh.



Hắn quay người định bước vào quang môn thì đột nhiên chợt nhớ tới Duệ Vân vừa vội vàng rời đi liền hỏi:



- Xin hỏi một câu, không biết Duệ Vân đạo hữu vừa rồi rời đi vì chuyện gì? Nghe ngươi nói thì thân phận vị lão ca này tựa hồ bất phàm.