Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 1168 : Xuất thần nhập hóa
Ngày đăng: 20:54 20/04/20
- Ai vậy? Lại muốn tặng cho ta một phần đại lễ?
Bên trong Ngạo Hải kiếm thế nhưng cũng có một Huyết Tế trận giống như Đại Thai Tàng Hư Không kiếm trận của hắn. Nhưng kết cấu hơi có chút bất đồng, công năng cũng hoàn toàn khác biệt.
Cũng không biết là người nào luyện chế, cơ hồ thời thời khắc khắc đều hấp thu huyết nhục hồn lực của chủ nhân thanh kiếm, trong bất tri bất giác liền hoàn toàn hút cạn.
Chủ nhân đời thứ nhất của kiếm khí chẳng khác gì là đồ tế của thanh siêu phẩm kiếm khí này, là phương pháp tế kiếm bàng môn tà đạo cực kỳ cao minh!
Lạnh giọng cười, Nhạc Vũ trực tiếp thúc giục Huyết Tế trận bên trong thân kiếm, đem huyết nhục của Ngạo Hải thiên quân toàn bộ hút nhiếp vào trong thân kiếm.
Nhìn vào ánh mắt ba người còn sống sót của Linh Ma Tông, ánh mắt Nhạc Vũ không khỏi thoáng dịu hơn một chút.
Bốn người này chỉ là quân cờ mà thôi!
Lại nói toàn bộ sự kiện hôm nay đều lộ ra vẻ quái dị.
Ngạo Thế thiên quân vẫn còn chưa có cảm giác, nhìn thấy Ngạo Hải bị kim sắc lôi quang hoàn toàn tạc vỡ, chỉ cảm thấy lửa giận trong nội tâm bốc cao, bỗng dưng gầm lên giận dữ, không quản tới kiếm trận vận chuyển, hướng Nhạc Vũ chém ra một kiếm.
Trong tay áo bay ra vài đạo quang hoa, cơ hồ toàn bộ linh bảo thần thông đều đồng loạt tế lên, không quản hết thảy điên cuồng đánh tới.
Ngạo Tiêu, Ngạo Vân cũng bị kích thích đến mức hoàn toàn mất đi lý trí, trong hai mắt đỏ ngầu như máu, chỉ cảm thấy khí huyết trong cơ thể sôi trào không ngừng, chỉ muốn xé nát hết thảy, trảm liệt hoàn toàn mọi thứ.
Phải đem thanh bào tu sĩ trước mắt tê thành phấn vụn mới có thể nguôi ngoai!
Nhưng chỉ trong nháy mắt, thân hình Nhạc Vũ đã biến mất không còn thấy bóng dáng, khi xuất hiện trở lại đã đứng trước mặt Ngạo Thế thiên quân, giữa hai người cơ hồ chỉ cách xa nhau chừng một thước.
Ngay trong ánh mắt kinh hãi của Ngạo Thế, tâm thần bị huyễn pháp của Nhạc Vũ khống chế đột nhiên bừng tỉnh lại.
Hắn chỉ thấy trong mắt thanh bào tu sĩ tràn đầy vẻ thương hại.
- Ngu xuẩn!
- Đạo quân một mực ẩn nhẫn bên trong Long Thai động thiên cho đến nay, đơn giản là muốn mượn tay ta giết chết bọn đạo chích. Hiện giờ hiện thân vì sao ngay cả một lời đa tạ cũng không nói một tiếng?
Vẻ mặt Phương Hạo chân nhân lập tức cả kinh, mỗi ngày Phương Trượng Tiên Thành tranh cãi đấu pháp không ít hơn trăm lần, nhưng động tĩnh như Viên Linh Tử vừa rồi, với thần thông thông thiên triệt địa như Lục Áp sao có thể không hề hay biết?
Nhưng hắn vẫn im lặng kéo dài tới hiện tại chưa từng xuất hiện, rõ ràng biểu hiện thích thú đứng ngoài chứng kiến Viên Linh Tử cùng bốn thiên quân, thậm chí cả bản thân của Phương Hạo hắn đều tử vong trong tay thanh bào tu sĩ này.
- Ngươi thật ra cũng thông minh! Một ít hạng người xu nịnh kết bè kết lũ, không có bao nhiêu bổn sự, lại cứ hoành hành tại Phương Trượng sơn, làm nơi này chướng khí mù mịt. Chỉ là bản thân có chút không tiện, không tiện tự mình ra tay mà thôi!
Lục Áp khinh thường hừ lạnh, thoải mái thừa nhận ý tứ, sau đó vẻ mặt lạnh lẽo cười nhìn Nhạc Vũ:
- Nhưng muốn nói lời đa tạ thì không cần thiết! Rốt cục chỉ là người dốc sức dưới trướng của ta…
Nói tới đây, vẻ mặt hắn chợt biến đổi, chỉ thấy bên cạnh Nhạc Vũ chẳng biết từ lúc nào hiện ra một đạo nhân gương mặt chữ điền, áo vải giày bố, vẻ mặt tươi cười thản nhiên. Thần niệm của hai người bỗng nhiên giao phong, vừa chạm liền lui, đạo nhân kia rõ ràng chỉ kém hơn một chút.
- Cửu Hoa tán nhân!
Hai mắt híp lại, tiếp theo vẻ mặt Lục Áp chợt nghiêm túc đánh giá Nhạc Vũ, sau một khắc đột nhiên cười, lại giống như gió xuân thổi qua, hàn băng tiêu tan.
- Ta tưởng là ai, nguyên lai là Kiếm Tiên chi tổ, An Thiên Huyền Thánh đại đế trước mặt. Không ngờ hai mươi năm không gặp, một thân huyễn pháp của bệ hạ đã tiến lên thông thần cảnh giới. Ngay cả ta cũng nhìn không ra!
Chỉ trong chốc lát cả Phương Trượng Tiên Thành đều cả kinh, ngay cả mười vị Đại La Kim Tiên đang có mặt thân hình đều chấn động, trong mắt đầy kinh ngạc nhìn Nhạc Vũ từ trên xuống dưới.
Hết thảy nghi hoặc đều được giải quyết dễ dàng, chẳng trách người này lấy Kim Tiên thực lực lại dám ở Phương Trượng Tiên Thành ngang nhiên ra tay, không chút lưu tình!
Nguyên lai hắn chính là An Thiên Huyền Thánh đại đế bắc phương!
Nhưng sau thoáng giật mình, bọn họ lại cảm thấy nghi hoặc, chỉ nghe nói vị An Thiên Huyền Thánh đại đế này một thân kiếm thuật kinh thiên động địa quỷ thần, không kém hơn vị phương tây đại đế năm xưa, trận đạo cũng siêu phàm, trên thế gian người có thể so sánh không vượt qua mấy người.
Nhưng lại chưa bao giờ nghe nói một thân huyễn pháp của người này cũng đã đạt tới cảnh giới xuất thần nhập hóa!