Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1177 : Hậu duệ Thủy Long

Ngày đăng: 20:54 20/04/20




Phương Trượng Tiên Thành, bên trên tầng mây trăm vạn trượng. Nhạc Vũ cùng Cửu Hoa đứng thẳng, trên mặt hai người đều ẩn chứa nụ cười.



Sau khi trao đổi Thiên Phủ Thần Bi, ngoại trừ Lục Áp đạo nhân khẩn trương rời đi, các vị Kim Tiên cũng không vội vã rời khỏi, thừa dịp chúng tiên hội tụ liền lấy vật đổi vật, giao dịch kỳ trân bù đắp lẫn nhau.



Nhân vật tới cấp độ như bọn họ, đồ vật đưa ra đều là thế gian linh vật kỳ bảo tuyệt đỉnh.



Không chỉ là Nhạc Vũ đổi được không ít siêu phẩm mộc linh tiên thạch cùng một ít tài liệu chuẩn bị sử dụng luyện chế trận đồ Tứ Ngạo Tuyệt Kiếm, tâm tình hắn thật vui vẻ nhẹ nhõm, ngay cả Cửu Hoa tán nhân cũng thu hoạch phong phú, tươi cười rạng rỡ.



Chỉ riêng hóa thân Thanh Long Thương Mạc thần quân cùng Cửu Thiên Huyền Nữ vẻ mặt đầy thất ý, là người cuối cùng rời khỏi nơi giao dịch.



Chỉ có Lý Trường Canh từ đầu tới đuôi vẫn kiên trì giao dịch, nhưng vẻ mặt cũng có chút khó xem.



- Từ mấy chục năm trước được Trấn Nguyên đại tiên khai ân cho mượn dùng Ngũ Trang Quan tìm hiểu Địa Thư, trẫm luôn luôn mưu cầu có được động thiên thế giới của riêng mình. Vốn nghĩ có được một động thiên sánh vai cùng ba mươi sáu động thiên đã cảm thấy thỏa mãn, thật không ngờ được đến cuối cùng lại đổi được vật này. Thần bi có tác dụng đối với ta lớn tới mức khó thể hình dung.



Trong tay nâng thất thải linh bi cỡ ba xích, cẩn thận quan sát, trên mặt Nhạc Vũ tràn đầy cảm khái thổn thức.



Cửu Hoa tán nhân thấy thế cũng cười:



- Nương nương cũng từng nói đến, Thiên Phủ Thần Bi rơi vào tay ai cũng thật sự đáng tiếc! Chỉ riêng nằm trong tay bệ hạ mới có thể thi triển hết khả năng của vật ấy.



Nhạc Vũ không khỏi gật nhẹ đầu, lời nói của Hậu Thổ rất đúng, như vậy hơn phân nửa nàng cũng biết trong tay mình có Diễn Thiên Châu nên mới nói lời này.



Ngoài ra bên trong còn có động thiên Thiên Ý Phủ. Có được thần bi trấn áp tuyệt đối đều có thể so sánh với bất cứ động thiên nào trên thế gian, thậm chí còn vượt hơn cũng không phải không thể nào.



Thời gian chênh lệch gấp mười lần cũng đủ cho hắn trong trăm năm thậm chí là mấy chục năm đem vô thượng ma điển cùng tinh hoa truyền thừa Tổ Long hấp thu toàn bộ, tiến vào tầng thứ bảy, hồn ấn Chuẩn Thánh!




Cuộc chiến tại Long mộ chỉ vì một chút nhân tâm đã lưu lại một cái đuôi như thế.



Trong lòng xẹt qua một tia sát ý, nhưng sau giây lát hắn lại áp chế.



Bất kể như thế nào, đối với người vô tội hạ thủ đoạn độc ác thật là quá phận. Nếu thật sự bất đắc dĩ hắn đành đem người này giao cho Hậu Thổ quản thúc cũng là một phương pháp.



Đánh giá thiếu niên một lát, trong lòng hắn càng thêm kinh dị, xem tình hình của thiếu niên rõ ràng đã khống chế được khí tức bản thân, thu hồi được long giác.



Mới vừa rồi ngay cả hắn cũng phải đi tới gần bên mới có cảm ứng huyết mạch. Chỉ sợ thiếu niên này không chỉ đơn giản chạy thoát khỏi Long mộ mà thôi, lấy máu huyết Thủy Long e rằng cũng đã đạt được không ít ưu đãi bên trong.



Chỉ thoáng trầm ngâm, Nhạc Vũ lại lạnh lùng hỏi:



- Vậy ngươi ở chỗ này chờ ta là vì chuyện gì?



Chẳng biết tại sao thiếu niên hiện lên sắc mặt vui mừng nói:



- Ta không chỗ nào để đi, nên mới muốn tìm ngươi! Từ khi ra đời tới nay, liền bị người nọ giam giữ, chém giết cùng đồng tộc. Ta vẫn luôn muốn báo thù hắn, nhưng hôm nay hắn đã chết. Trong cuộc đời của ta chỉ có ngươi đối xử với ta tốt nhất! Cứu tính mạng của ta, còn giúp ta cởi bỏ cấm chế…



Nhìn thấy vẻ mặt Nhạc Vũ vẫn lạnh lùng, nhưng thiếu niên lại không chút nào tức giận:



- Ta vốn định đi tìm ngươi ngay lúc ấy, nhưng sau ngẫm lại cảm thấy không ổn. Ngươi đặc biệt cố ý dùng huyễn thuật che giấu tướng mạo, nhất định phải có nỗi khổ gì đó, nên ta đành đợi tới hôm nay. Ta ở tiên đảo nghe người khác nói ngươi là An Thiên Huyền Thánh đại đế bắc phương, tuy là bá chủ phương bắc nhưng thủ hạ ngoại trừ Hiên Viên Thu ra cũng không còn người khác. Có muốn ta giúp ngươi một tay hay không?



Nhất thời vẻ lạnh lùng trên mặt Nhạc Vũ có chút ngại ngùng, lời nói của thiếu niên này thật thẳng thắn, trong ngữ khí đầy thành tâm thành ý. Tâm linh của thiếu niên chẳng khác gì một đứa bé sơ sinh làm trong lòng người khác không khỏi hổ thẹn.