Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1187 : Tử Diễm hoàng không

Ngày đăng: 20:54 20/04/20




- Càn rỡ!



Thanh âm kèn kẹt như thanh gỗ ma sát của Đại Mộc Chân Quân lại vang lên, trong phạm vi ngàn vạn trượng đột nhiên mọc lên vô số thanh đằng như cự xà cuồng vũ.



Cự hạc trên không trung lại một lần nữa gào rít, sóng âm hủy diệt không ngừng trùng kích, ý đồ phân biệt ra chân thân của Nhạc Vũ.



Những Yêu Thánh còn lại cũng tế lên linh bảo bản mạng, thần thông pháp lực bảo vệ quanh thân, hồn niệm điên cuồng càn quét bốn phía. Nguồn truyện: Truyện FULL



Sóng âm chấn động trùng kích nghìn vạn dặm khiến hơn mười huyễn ảnh của Nhạc Vũ đều không thể chuyển động, bị tỏa liên hắc sắc và mộc đằng nghiền nát, tiếp tục duy trì hơn mời nhịp thở mới tiêu tán.



Cự hạc mới vừa nhổ ra ngụm dư khí cuối cùng trong lồng ngực, đang muốn tiếp tục tụ lực thì bên cạnh đột nhiên vang lên một thanh âm lạnh lùng:



- Âm Nguyên Yêu thánh, lần này kêu đến thống khoái rồi chứ?



Cự hạc bỗng dưng cả kinh, nhìn lên trên không, thấy thanh niên thân mặc cổ̀n phục, đầu đội Tử Kim quan đang lạnh lùng nhìn hắn cách chừng trăm trượng, ánh mắt như thần minh bao quát muôn dân, thần uy lẫm lẫm.



Trong nháy mắt, hình ảnh này đã khắc sâu vào trong đầu hắn, cự hạc cảm thấy trái tim như ngừng đập, nỗi kinh hãi tràn ngập thân thể, tiếp theo chợt thấy một vùng kiếm quang thủy lam như cuồng phong bạo vũ hạ xuống, từng điểm kiếm ảnh như ba đào nộ lãng, xé rách hết thảy, chém vỡ hết thảy.



Cự hạc theo bản năng điên cuồng vỗ lên hai cánh, vô số lông vũ bạch sắc thoát ly như từng mảnh kim thiết kích xạ lên không trung nhưng vẫn không thể ngăn chặn kiếm quang hàng lâm. Những nơi mũi kiếm đi qua, hết thảy mọi thứ đều bị chém thành bột mịn, toàn bộ huy diệt, hiện ra vô số kiếm ảnh. Lúc kiếm hoa Thủy Lam đã tới sát trán thì đồng tử cự hạn chỉ còn lại vẻ tuyệt vọng hoảng sợ.



- Nhân quả đại đạo, thật sự là nhân quả đại đạo!



Có nhân mới có quả nhưng người trước mặt này đã hoàn toàn chế định, Thủy Vân Kiếm có thể dễ dàng trảm sát vũ linh là là quả, rồi hết thảy mới có nhân khiến cho thiên đạo tuần hoàn lại méo mó vì ý niệm của hắn, Âm Nguyên không dám tin nhưng sau đó là mãnh liệt không cam lòng:




Lúc này không chỉ chúng Yêu Thánh mà cả Lôi Hoảng cũng lạnh buốt tận đáy lòng.



- Kiếm trận! Lại là kiếm trận! Ba hóa thân đều là thật!



- Người này đã trảm thiết tam thi?



- Làm sao có thể? Người này chỉ mới Thái Thanh Huyền Tiên.



Mọi người đều lộ ra vẻ khiếp sợ kinh ngạc, da đầu lạnh toát.



Thân ngoại hóa thân bình thường thì đến Thái Ất Chân Tiên đã có chút vô dụng, thực lực bản thể càng cao thì hóa thân liền càng khó đuổi kịp, mặc dù tế luyện cực điểm cũng chỉ đến sáu thành thực lực. Về sau tu vi càng cao, hóa thân càng thêm hạ thấp, đến Đại La Kim Tiên thì gần như buông bỏ.



Nhưng không biết vì sao mà hai hóa thân của vị Đại Đế trước mặt này lại có thực lực gần tới chín thành bản thể!



-- Một Uyên Minh đã khó chơi như vậy. Ba Uyên Minh, lại thêm một bộ kiếm trận, dù đối phương không cần huyễn pháp, công bình đánh một trận thì dù nhân số bọn họ đông hơn thì nửa phần là bại trận, tăng thêm huyễn pháp vô thượng thì không hề có sinh cơ.



Ba luồng kiếm ý Hồng Mông cường hoành mênh mông, kiếm áp cực lớn đâm tới trong thế giới hắc ám khiến chúng Yêu Thánh đều bất đắc dĩ kiềm chế ý niệm, lại càng khó truy đuổi bóng dáng Nhạc Vũ.



-- Dùng đại trận vây tỏa đối phương nhưng hiện giờ lại có cảm giác bị An Thiên Huyền Thánh Đại Đế trêu đùa tại bàn tay. Nếu không phải mấy người biết còn hậu thủ phía sau chống đỡ thì lúc này đã mất đi dũng khí kháng cự bỏ chạy.



Lôi Hoảng cắn răng, dẫn khởi pháp quyết, Tử Cực Đăng đột nhiên phun ra ngàn vạn tử diễm khiến huyễn ảnh toàn bộ tiêu tan, mấy vị Kim Tiên Yêu Thánh cũng thở phào, cảm giác áp lực giảm xuống không ít, ba thân ảnh của Nhạc Vũ cuối cùng cũng hiện ra mấy phần trong hồn niệm mấy người.