Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 1199 : Vân Trung chi tử
Ngày đăng: 20:54 20/04/20
Thanh âm trong trẻo nhưng lúc này vang lên như sấm dậy, chấn động cả Huyền Thánh điện.
Mọi người đều cứng đờ, kinh ngạc há hốc miệng, sau một lát mới kịp phản ứng.
Đa số đều thoáng kinh dị rồi mới khôi phục bình thường, chỉ một số rất ít thần sắc có chút tâm thần bất định.
Lại như mấy người Ô Sào cùng Hiên Viên Thu thì ẩn hiện vài phần vui mừng rồi lập tức thu lại vô hình, lạnh nhạt xem như không có gì. Lý Trường Canh quét mắt thấy rất nhiều tu sĩ trong Huyền Thánh điện dù ra vẻ bình tĩnh nhưng đều ẩn hiện hưng phấn, không lộ ra bao nhiêu sợ hãi, một phần trong đó càng lộ ra chiến ý bừng bừng, vô luận là bộ hạ cũ của Nhạc Vũ hay rất nhiều Kim Tiên chuẩn thánh mới đầu nhập hôm nay đều im lặng không nói.
Hắn bất giác nhíu mày nhìn sững vào Nhạc Vũ trên hoàng tọa, qua một lúc vẫn không thấy gì dị thường, chỉ có đế khí tử kim cường thịnh, ẩn hiện cự long mười tám móng khiến lòng người kinh hãi, chỉ tiếc với huyễn thuật của người này thì không thể nhìn ra những móng rồng kia cái nào là giả, cái nào là thật, cân nhắc hồi lâu mới nói:
- Bệ Hạ đã có Thiên Đế vị cách, Tinh Cung thành tựu, đích thật là có tư cách thay Hạo Thiên. Nếu như khởi binh Phạt Thiên, mặc dù không thể thắng thì cũng là lưỡng bại câu thương. Bất quá, thiên chỉ chắc chắn là thật!
Khí tức toàn bộ Huyền Thánh điện lập tức càng thêm đông lạnh, một số ánh mắt đã hướng lên chỗ thủ tọa, đợi hai chữ "Khởi binh " của Nhạc Vũ, lại nghe Lý Trường Canh chuyển giọng:
- Thiên chỉ tuy là thật! Bất quá lúc trước dụng ý của Thiên Đế hạ ý chỉ lại có chút bất đồng. Vạn năm đến nay, vị trí An Thiên Huyền Thánh Đại Đế đã có mấy vị thân vẫn, bị đám yêu rình mò, tùy thời liền có nguy cơ vẫn lạc. Hạo Thiên Bệ Hạ băn khoăn cục diện phương bắc không dễ nên mới bố trí hậu thủ. Lại không ngờ Quân Minh điên cuồng, khuất giải thiên chỉ, âm thầm cấu kết Yêu sư,Chỉ. Lại âm thầm cùng này yêu sư cấu kết, mưu tính Đại Đế. Chứng cứ phạm tội vô cùng xác thực, tội không thể thứ. Trường Canh lúc đến, Thiên Đế liền có ý chỉ, phế vị Bắc Đẩu ngũ khí thủy đức tinh quân của hắn, ba sư huynh đệ Quân Minh cũng tùy ý Bệ Hạ toàn quyền xử trí, hết thảy đều theo quy chế Thiên Đình, Đại Đế không cần băn khoăn.
Lúc Lý Trường Canh vừa đến, Quân Minh còn ôm vài phần kỳ vọng nhưng đến khi Nhạc Vũ nói ra hai chữ "Phạt Thiên" thì lòng đã chìm đến đáy cốc, cuối cùng lại nghe Lý Trường Canh nói "tội không thể xá" với "toàn quyền xử trí" thì thần sắc vặn vẹo, cảm thấy cuồng nộ trong ngực không cách nào thổ lộ, vừa há miệng muốn nói thì một luồng kiếm áp còn vượt qua kiếm áp Nhạc Vũ của Lý Trường Canh đã ép tới khiến hắn không cách nào mở miệng.
Cũng cơ hồ cùng lúc Lý Trường Canh vừa nói xong thì khí trụ tử kim quanh người Nhạc Vũ đột nhiên tăng vọt, gạt hết cả chín tầng mây.
Hiên Viên Thu ngửa đầu nhìn lên, kỳ quang từ hai mắt bắn ra, chỉ thấy trong tinh thần đầy trời thì đế tinh phương bắc càng thêm rực rỡ. Trong toàn bộ tinh đồ có một số ngôi sao bị quang huy dẫn dắt chậm rãi hội tụ về phương bắc, hai trong số đó tương xứng với Huyền Vũ và Nhai Tí.
- Ngôi sao là ứng với chuẩn thánh? Lại không biết người đối ứng ở phương nào? Nhìn xem quỹ tích, chỉ sợ không cần trăm năm sẽ nhập vào Tinh Cung của bệ hạ!
Trong nội tâm kinh dị, Hiên Viên Thu nhìn sang giữa bầu trời, sau đó là thầm nghĩ quả nhiên.
Người lên tiếng là một đạo nhân trung niên mặc huyền bào, chân đạp ma hài, hai mắt sắc bén như kiếm xuyên qua không gian trùng điệp.
- Nhớ lần đầu gặp ở Ngũ Trang Quan, kẻ này tuy là khí độ hơn người nhưng khiến cảm giác cũng bình thường, so với mấy vị anh tài mà ta biết có chút không bằng. Không ngờ chỉ qua một trăm ba mươi năm đã có biến hóa như vậy, chỉ cần một lời đã quyết định sinh tử người khác! Hồng Vân nhất mạch đại hưng xem ra là đã thành định số!
- Đây cũng là công của Huyền Đô sư huynh theo bên cạnh bảo vệ!
Người bên cạnh đạo nhân trung niên chừng ba mươi tuổi, dung mạo tuấn tú, áo bào màu xanh vẽ vân văn lôi điện, ẩn hiện trong mây lành ngũ sắc, ngay cả thanh âm cũng trong trẻo như tiếng suối chảy qua ngọc thạch:
- Nếu không phải là sư huynh năm lần bảy lượt tương trợ, hậu bối ta tuy là thiên tư tuyệt đại, cũng khó có thành tựu như thế. Nhất mạch ta càng chưa nói tới đại hưng, tóm lại Vân Trung Tử nhờ ơn rồi. Nguồn truyện: Truyện FULL
- Sư đệ! Lần này Huyền Đô cũng không nể mặt ngươi, những năm qua trợ hắn là vì hành động ở phương bắc thật khiến cho người chờ mong!
Huyền Đô pháp sư khẽ lắc đầu, không cho là đúng:
- Nếu đổi lại là người vô năng, mặc dù có quan hệ với sư đệ, Huyền Đô cũng chưa chắc sẽ để ý tới. Lần này Tinh Cung Uyên Minh mới thành lập, đại thế đã dựng. Nếu có thể nhất thống phương bắc thì đối với sư tôn ta mà nói cũng là chuyện đại hỉ, tương hỗ lẫn nhau mà thôi.
Thấy Vân Trung Tử cười nhạt không đáp, Huyền Đô cũng lơ đễnh, hiếu kỳ dò hỏi:
- Ta xem ý sư đệ đúng là không muốn tương kiến với Uyên Minh?
Ánh mắt Vân Trung Tử hơi tối đi, khổ sở nói:
- Còn gặp làm gì? Những năm này là ta thẹn với bọn họ. Một kẻ phản giáo nào còn mặt mũi đi gặp hắn? Thân quăng Xiển Giáo, lại thiếu chút nữa ngay cả di vật phụ thân cũng không thể bảo vệ!