Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 1215 : Linh bảo tề xuất!
Ngày đăng: 20:55 20/04/20
Hắc sắc kiếm quang ngưng tụ trong chốc lát, một đoàn hung lệ khí giống như vô biên vô hạn lập tức từ bên trong Thai Tàng Hư Không kiếm trận xuyên thấu ra ngoài!
Toàn bộ hư không lực lượng, toàn bộ khí linh bên trong ba trăm sáu mươi lăm Thai Tàng Hư Không kiếm tụ tập vào một thân kiếm, oán sát của ba trăm sáu mươi vị tiên tu vẫn lạc còn sót lại bên trong thân kiếm giờ khắc này đều toàn bộ dung hợp cùng một chỗ, hung hoành tuyệt lệ!
Nhạc Vũ trảo ngược về phía sau, liền đem hắc sắc trường kiếm rút ra ngoài.
Ý niệm vừa động, hắn đã đi tới trước người Chư Kiền, khoảng cách chưa đầy vạn trượng.
Chư Kiền còn đang cố gắng né tránh Chúc Dương Thần Chiếu đại pháp, vừa thấy Nhạc Vũ, trong nội tâm chợt báo động, đột nhiên nổi giận.
Phảng phất giống như một đầu hùng sư bị con kiến khiêu chiến, hắn chợt giận dữ, chỉ cảm giác không thể lập tức đem người trước mắt lập tức xé thành phấn vụn.
- Tiểu tử, cuồng vọng!
Thân hình hắn chợt bành trướng tới vạn trượng, chống cự lại tinh quang đầy trời, hai chi trước nhấc lên đao ảnh bao trùm khắp nơi như gió lốc, chỉ một hơi thở đã trảm kích ra ngàn vạn lần, xu thế như muốn trảm phá hết thảy quét ngang bầu trời.
Thanh sắc đao luân cũng chuyển động, bám theo một đoàn quang nhận luân ảnh xoay quanh đánh xuống.
Nhưng ngay sau đó chỉ thấy trong con ngươi thiếu niên đối diện thần quang chợt lóe, ánh mắt giống như có thể xuyên phá cửu thiên thập địa, thẳng xuyên tận sâu trong thần hồn của hắn, trong lòng Chư Kiền bỗng nhiên cảm thấy lạnh lẽo thấu xương!
- Tâm Kính!
Một cổ đồng viên kính bỗng dưng hiện lên trên đỉnh đầu Nhạc Vũ, một đoàn thanh u quang hoa giáng xuống bao trùm.
Trong ánh mắt kinh hoàng sợ hãi của Chư Kiền, một đoàn thanh quang chặt chẽ khóa chặt thân hình hắn.
Ngay sau đó vô luận là nguyên thần hay thân thể hắn đều không thể động đậy, không cách nào giãy dụa, dù ra sức vận khí thế nào đều hoàn toàn vô dụng.
- Là Côn Luân Tâm Kính Thuật! Thượng cổ linh bảo Côn Luân cổ kính!
Trong đầu hắn vừa hiện lên ý nghĩ này, liền thấy thân hình Nhạc Vũ tiếp tục lóe thân, vô cùng thoải mái tránh né thanh sắc đao luân đã mất đi khống chế, hoàn toàn khinh thường đao ảnh trùng điệp bao quanh trực tiếp đi tới bên trên người hắn.
- Đây là Hồng Mông Tử Khí?
Trong đầu Đương Đồ vừa hiện lên ý nghĩ này, liền nghe được một tiếng nổ ầm vang đầy trời, cự chung rơi xuống, bao bọc lấy toàn bộ thân hình hắn, thiên địa trước mắt bỗng dưng biến đổi chỉ còn lại bóng tối bao phủ.
Theo bản năng pháp lực của hắn liền chấn động va đập khắp mọi nơi, chỉ thấy không gian tối đen bên trong lại vô biên vô hạn, vô cùng rộng lớn cơ hồ hoàn toàn ngăn cách cùng thế giới bên ngoài.
Độn quang chợt lóe trước mắt, hiện ra một bóng người, chính là thanh sam đạo nhân vừa rồi, tay nâng Long Hoàng An Thiên Tỳ, đang đứng huyền phù giữa không trung, sắc mặt lạnh lùng băng giá, thân hình lại chẳng khác gì băng sơn chắn ngang ngay trước người hắn.
Hắn không khỏi thở mạnh một hơi, thần hồn trầm xuống, biết được nếu không trừ diệt thanh sam đạo nhân, bản thân mình thật khó thoát khỏi Hồng Mông chí bảo cự chung này.
Mà giờ phút này bản thể của Đương Đồ chân quân bên trong sơn cốc vừa nhìn thấy ấn tỳ bành trướng đã chợt cau mày.
Cơ hồ không chút do dự, trong tay áo hắn bắn ra một cây lược gỗ bay lên trời cao, mộc sơ kia tản ra thất thải quang mang, mười tám răng lược đều hóa thành lam sắc duệ quang trực tiếp đánh thẳng về hướng Nhạc Vũ.
Nhưng ngay sau đó hồn niệm bản thể của hắn chợt báo động, chỉ thấy trước mắt quang hoa chợt lóe, lại thêm một thanh sam nhân ảnh hiện ra ngay trước mắt, thân hình bộ dạng cũng hoàn toàn giống Nhạc Vũ như đúc.
Trong tay thanh sam đạo nhân cầm một thanh ngũ sắc cự kiếm quang hoa lưu chuyển, nhưng không nói lời nào, vừa hiện thân liền chém xuống một kiếm, ngũ sắc lưu quang gần như không chút âm thanh chém thẳng tới trước người Đương Đồ.
Đương Đồ lại cảm thấy vô cùng phẫn hận, trong lồng ngực tràn đầy nôn nóng.
- Một tiểu tử nhỏ bé sao lại có nhiều hóa thân như vậy!
Từ khi bắt đầu động thủ, hắn luôn cảm thấy bó tay bó chân không cách nào tận tình thi triển.
Lại thẳng đến khi ngũ sắc cự kiếm tới trước người, tim hắn bỗng đập thật nhanh, tâm niệm chợt động, mười tám đạo thanh sắc duệ quang trên không trung toàn bộ lắng xuống ngăn cản ngũ sắc kiếm hoa.
Hai linh bảo giao kích, ngay lập tức vang lên tiếng chói tai, ngay trong ánh mắt khiếp sợ thất thố của Đương Đồ chân quân, lam sắc mộc sơ chỉ sau một lần giao kích liền bị đánh thành nguyên hình!
Mặt ngoài hiện lên vết rạn, bị cỗ cự lực đánh bay ra ngoài ngàn vạn trượng!