Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 1233 : Chí thánh thuần dương!
Ngày đăng: 20:55 20/04/20
Rốt cục hắn cũng đã đạt tới cảnh giới thần minh đỉnh phong, chỉ vừa nghĩ lại liền hiểu rõ nhân quả bên trong.
Hồng Vân chính là tiên thiên đệ nhất vân khí biến thành, mà Vân Trung Tử lại là đệ nhất đạo lôi đình sinh ra trong đoàn mây đó.
Hắn thật ra cũng không có ác cảm gì đối với Vân Trung Tử, nhưng Tử Vân cùng vài vị sư huynh đệ khác của hắn chỉ sợ cực kỳ oán hận người này.
Vẻ mặt hắn vẫn không chút thay đổi, chỉ cười cười lắng nghe, lúc này Ngọc Đỉnh cũng nhìn ra ý tứ trong mắt Nhạt Vũ, chỉ đành dừng lại, trên mặt hiện lên vẻ tiếc hận:
- Bệ hạ thật sự muốn đi Đào sơn? Ân oán giữa Xiển giáo cùng bệ hạ thật sự không thể hóa giải?
- Nếu không cần thiết, ai muốn cùng Xiển giáo là địch?
Cười nhẹ một tiếng, ngữ khí Nhạc Vũ thoáng tự giễu nói:
- Đáng tiếc bản thân ta là An Thiên Huyền Thánh đại đế bắc phương, Đào sơn kia không thể không đi! Lại nói Xiển giáo các ngươi nếu nguyện giải hòa cùng trẫm, lần này sao không lui nhường một bước để tỏ thành ý? Vì sao lại buộc trẫm không đi Đào sơn? Tranh giành di vật của tổ sư trẫm, năm lần bảy lượt ám toán Thủy Vân Tông ta, quý giáo cũng nên cho ta một lời công đạo mới phải!
Sắc mặt Ngọc Đỉnh chân nhân chợt đỏ lên, tiếp theo lắc đầu cười khổ:
- Bệ hạ! Mấy vị sư đệ kia của ta xác thực có không ít sai lầm. Nhưng việc lần này khác với mấy lần trước, bệ hạ không biết mẫu tử chia lìa mấy vạn năm không được gặp mặt, là việc tàn nhẫn nhất trên thế gian hay sao? Chẳng lẽ không có chút lòng thương hại nào? Phải đi làm ác nhân như vậy?
- Ác nhân? Thương hại?
Nhạc Vũ phảng phất như nghe được lời gì thật sự buồn cười, đột nhiên cất tiếng cười vang đầy ngạo cuồng:
- Nói tới tàn nhẫn, các ngươi thật phải thấy tàn nhẫn đi. Lúc trước lẽ ra các ngươi không nên dụ dỗ Vân Hoa công chúa giao hợp với người phàm! Cho tới bây giờ các ngươi lại chạy tới đòi làm người tốt, chẳng lẽ không cảm thấy xấu hổ quá mức hay sao?
Nói tới đây Nhạc Vũ chợt liếc mắt nhìn Dương Hạo:
- Nếu nói đáng thương hại, kỳ thật trẫm lại có cảm giác vị đệ tử này của ngươi có chút đáng thương. Còn chưa sinh ra đã bị người tính kế, trở thành công cụ sử dụng. Thậm chí còn bị người sai sử, thân nhân tương tàn. Chẳng phải hắn mới là người đáng thương nhất trên thế gian?
Sắc mặt Dương Hạo vẫn thản nhiên, giống như Nhạc Vũ không phải đang nhắc tới chuyện của mình, nhưng trong ánh mắt hắn lại thâm trầm như vực sâu, tựa hồ như đang đè nén điều gì đó.
Sắc mặt Ngọc Đỉnh vô cùng trắng bệch, giật mình ngây người thật lâu mới thở dài:
Tuy không sánh bằng Tụ Lý Càn Khôn của Trấn Nguyên Tử, nhưng khí thế như cắn nuốt thôn thiên cũng thanh thế ngập trời.
Kim Tiên thần thông, pháp lực cái thế hiển lộ không thể nghi ngờ.
Việc này hắn đã hỏi qua Cực Lan, vì vậy cũng không cần hỏi ý mấy vị trưởng lão khác.
Hắn trực tiếp đem những người này chuyển vào bên trong tiểu thiên thế giới trong Trấn Thế Chung.
Sau đó hắn lại nhìn thoáng qua sơn cốc bị huyết vân bao phủ ở mặt đông Thủy Vân Tông.
Thanh kiếm bị cửu giai kiếp lôi phong ấn vẫn kiếm khí sắc bén, đang cố gắng giãy dụa thoát ra khỏi lôi quang.
Mà lúc này Nhạc Vũ đã có thể rõ ràng nhìn thấy được phẩm cấp của nó.
- Hậu thiên chí thánh sao?
Trong miệng lẩm bẩm, trong mắt Nhạc Vũ không khỏi lóe lên tinh mang.
Thanh kiếm này đã không chỉ dùng danh xưng hậu thiên chí thánh kiếm khí để xưng hô, cũng giống như Hồng Mông kiếm điển, kiếm này cùng chất chứa tinh hoa kiếm ý suốt đời của phương tây đại đế năm xưa.
Mỗi ngày bị lôi quang rèn luyện, chất lượng của thanh kiếm đã chuyển hóa. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn
- Thanh kiếm này hẳn là hậu thiên chí thánh thuần dương! Không kém gì tiên thiên chí thánh!
Hắn liếc mắt nhìn chung quanh, không khỏi cười thầm. Thanh kiếm bị phong ấn mười vạn năm thời gian, cũng không chỉ do bị thương thiên đố kỵ.
Là vì không có người dám tới lấy kiếm mới là sự thật! Giờ phút này gần đây không biết có bao nhiêu Chuẩn Thánh nhân vật đang dùng ý niệm xa xa quan sát.
Thậm chí Nhạc Vũ có thể rõ ràng cảm giác khát vọng tham niệm bên trong. Chỉ là một khi chạm tới lưỡi kiếm kia, kiếm ý súc tích bên trong lại làm bọn họ lộ ra ý tiếc nuối.
Mà giờ phút này ý niệm mãnh liệt như muốn chém nát thiên địa trong kiếm lại cùng Hồng Mông kiếm ý trong thân thể Nhạc Vũ đang kích động cộng hưởng!