Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 1249 : Chân mệnh Thiên Đế!
Ngày đăng: 20:55 20/04/20
- Quả nhiên!
Từ Hàng nhìn lên chư thiên tinh tú, cười khổ không ngừng.
Văn Thù nhìn theo ánh mắt của hắn, sau đó tâm thần cũng trầm xuống. Chỉ thấy trên bầu trời cực bắc, gần trăm tinh tú hiện tại đều ảm đạm không còn ánh sáng. Đều bị Huyền Thánh Tinh Cung áp bách, bị đẩy dạt qua một góc xa xa.
Trong đó có mấy viên tinh tú đã không còn chút ánh sáng, cơ hồ không cách nào nhận ra.
Ngược lại với những viên tinh tú kia, bên trong Huyền Thánh Tinh Cung không chỉ là nơi trung ương đế tinh nhấp nháy, hơn mười viên tinh tú vây quanh cũng lóe lên quang hoa chói mắt.
- Làm sao có thể? Dấu hiệu hôm nay rõ ràng là Yêu tộc suy vong! Phương bắc Nhân đạo chấn hưng, đế đình cực thịnh! Những nhân vật Chuẩn Thánh dưới trướng Nhạc Vũ đều còn ở tây nam Đào sơn. Yêu sư Côn Bằng là nhân vật tinh minh tới cực điểm, cho dù có Huyền Đô Pháp Sư cùng Lục Áp tương trợ có thể chống lại hơn mười vị thái cổ Yêu tộc đã là tận khả năng, hắn ở đâu ra thực lực càn quét ngàn vạn lần Yêu tộc tại Bắc Câu Lô Châu? Theo như ngươi suy tính lúc trước, phương bắc đế đình không phải sẽ gặp kết quả tất bại, bị hủy toàn bộ căn cơ hay sao?
Từ Hàng yên lặng không đáp, nghe Văn Thù lớn tiếng quát, sau một lúc lâu diễn cảm như chết lặng lắc đầu:
- Ta đã bỏ quên Trấn Thiên Tỳ, đã quên Lục Áp chính là hậu duệ của Thiên Đế Đế Tuấn!
Thân hình Văn Thù cứng ngắc, tựa hồ vừa nghĩ ra điều gì, ánh mắt lộ vẻ kinh hãi thất sắc. Ngay sau đó lại nghe Từ Hàng tiếp tục nói:
- Trên tinh đồ vô ngần này, có thể chiếu rọi hết thảy sự vật trên thế gian. Thiên hạ đại thế biến ảo hết thảy đều xuất hiện bên trong! Nếu xuất hiện biến hóa như vậy, nhất định là tình thế của Yêu tộc đã nguy hiểm cùng cực, hơn nữa không còn cách vãn hồi!
- Lần này Hạo Thiên thảm bại, khí vận tiêu giảm ít nhất phải ba thành! Bắc Câu Lô Châu mở ra, Nhân đạo chấn hưng. Được căn cơ này, được công đức này, đế khí của Nhạc Vũ chỉ sợ sẽ tiếp cận cường thịnh…
Ánh mắt Văn Thù co rụt lại, nói ra lời Từ Hàng còn chưa nói hết:
- Cầm Hồng Mông chí bảo trong tay, chấp chưởng Thiên Đế vị! Hiện tại Nhạc Vũ đã có thể so ngang với Đế Tuấn năm xưa! Không, phải nói là càng tốt hơn! Chỉ còn kém một bước đi vào Trung Cung, là có thể danh chính ngôn thuận thành tựu chân mệnh Thiên Đế sao?
Nói xong vài câu cuối cùng, lời nói đã gần như thì thầm lẩm bẩm. Ánh mắt Văn Thù vô cùng phức tạp, nhìn vào thiếu niên có vẻ mỏng manh xuất hiện bên trong Huyễn Mục Thiên Kính.
Chân mệnh Thiên Đế, vị cách cao nhất thế gian, chấp chưởng thay trời hành đạo chân chính! Cho dù không thể thành thánh, nhưng thực lực đủ đối kháng Đạo tổ thánh nhân!
Trong lòng Nhạc Vũ thoáng động, nhưng sát ý vẫn dày đặc mãnh liệt như trước, nhưng trong lòng hắn lại nảy sinh vài phần hưng trí với vị Thái Hư chân nhân này, chỉ cười cười nhìn thanh sam đạo nhân trước mắt.
Hồng Vân là đệ tử của Hồng Quân, cũng xem như Đạo gia chính tông. Nhưng lấy tình thế trước mắt, vô luận là Xiển Tiệt nhị giáo hay Tây Phương giáo ở trong mắt hắn cũng không có gì khác nhau.
Xích Tùng Tử quan sát vẻ mặt Nhạc Vũ thật tỉ mỉ, lại tiếp tục nói:
- Lần này sát kiếp đi qua, là thời gian Thần đạo rầm rộ. Tây Phương Giáo cũng tu luyện nguyện lực, sẽ thừa dịp chấn hưng! Phương tây tu giới thực lực quá mức suy yếu, chỉ nhờ mỗi Trấn Nguyên đạo hữu chống đỡ, sợ là ứng đối mệt mỏi. Bệ hạ có được Thiên Đế mệnh cách, sớm hay muộn sẽ bước lên trung cung Thiên Đế vị. Thật không thể không đề phòng!
Nhạc Vũ im lặng một lúc, cũng không đưa ra ý kiến với lời nói của thanh sam đạo nhân kia. Nhưng sát niệm đang bốc cao lại thoáng thu liễm, hắn lạnh lùng đưa mắt nhìn về phía tây, sau đó cười khẽ một tiếng:
- Không chém tận giết tuyệt, sau này chờ khi bọn hắn lông cánh đầy đủ, lại cùng ta là địch?
Ngữ khí của hắn âm sâm tràn đầy, vẻ mặt Xích Tùng Tử lại thoáng buông lỏng, hắn biết được thiếu niên chỉ tu hành chưa đầy năm trăm năm này đã một tay nắm giữ phương bắc hồng hoang, có đủ thực lực khuất động đại thế thiên hạ kia đã bị mình thuyết phục.
Hắn trầm ngâm chốc lát, vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Những người này đến Đào sơn là bị người xúi giục, lần này có thể thoát được tính mạng xem như là may mắn. Chỉ sợ ngày sau cũng khó thể nảy sinh ý niệm đối địch với bệ hạ. Nếu bệ hạ còn chưa yên tâm, Xích Tùng Tử sẽ bảo đảm cho bọn họ! Nếu như trong đó có một người đối với bệ hạ có cử chỉ đối địch, không cần bệ hạ ra tay, ta sẽ tự mình giết chết!
Mấy câu sau như đinh đóng cột, Nhạc Vũ liếc mắt nhìn Thái Hư chân nhân thật sâu, sắc mặt chợt dịu xuống, thoáng cúi người xem như bổ sung lễ tiết trước đó:
- Lần này Nhạc Vũ tạ ơn vừa rồi chân nhân đã viện thủ!
Từ đầu đến cuối Thái Hư chân nhân chưa từng động thủ qua, nhưng hắn lại giúp bảo hộ địa vực phạm vi mười ức dặm không bị băng diệt, khiến Nhạc Vũ giảm đi tới bảy tám phần mười nghiệt lực tạo thành, chẳng khác gì đã đưa tay giúp đỡ.
Nếu không có người này, lại là một trong những chí giao của Trấn Nguyên Tử, cho dù hắn có là Thái Thượng Kim Tiên tuyệt đỉnh hôm nay cũng đừng hòng ngăn cản Nhạc Vũ huyết tẩy tây nam!
Trong lòng còn mang sát tâm nên hắn cũng không muốn lưu lại nơi này quá lâu, Nhạc Vũ khẽ vung tay, gọi Tương Liễu đang chờ đợi đến bên người, sau đó trong tay phải lấy ra ba đạo huyết phù…