Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 1262 : Thuần Dương chi kiếm
Ngày đăng: 20:55 20/04/20
Trong lời của Cửu Thiên Huyền Nữ khẽ mang ý run rẩy, đầy vẻ hoảng sợ cầu khẩn.
Nhạc Vũ căn bản mặc kệ, vẫn một kiếm vung trảm, uy áp cuồn cuộn của kiếm quang ngũ sắc khóa cứng khí cơ trong vòng một tỷ dặm, kiếm ý hồng mông và Long uy cái thế xông thẳng trường không.
Cửu Thiên Huyền Nữ bị ý niệm áp bách, khí cơ cố khóa, thân hình không thể động đậy, chỉ có thể vào một khắc cuối cùng đem viên bàn có đồ án tinh vân ngăn ở trước người.
Kiếm quang cùng tinh bàn xông cuốn, đại Ngũ Hành Âm Dương nguyên từ diệt tuyệt kiếm khí trực tiếp xé rách hết thảy, vừa va chạm đã chém Tiên Thiên phẩm Linh Bảo này rạn vỡ, bay thẳng ra ngoài ngàn vạn dặm, bất quá thân ảnh Cửu Thiên Huyền Nữ cũng vào thời khắc cuối cùng khi kiếm quang hạ xuống hóa quang tránh đi.
Còn đang sợ hãi đã thấy kiếm ảnh ngũ quang lấp lánh, một kiếm đánh nát hư không, xuyên không bay tới với xu thế không thể chống cự.
Cửu Thiên Huyền Nữ tái nhợt, lập tức hướng lên đỉnh núi quát khẽ:
- Kính xin Oa Hoàng nương nương cứu ta một mạng!
Nhạc Vũ nhướng mày, kiếm thế lại càng hơn ba phần, trực tiếp bỏ qua pháp tắc thời không kích thẳng vào mi tâm Cửu Thiên Huyền Nữ, vào lúc cơ hồ chuẩn bị xé nát thì một tú cầu hồng sắc từ xa kích đến.
Cả hai giao kích khiến mấy tỉ dặm hư không thoáng chốc chấn động, chỗ không gian bên trong vỡ nát bắn văng ra ngoài, bất quá vừa lan tràn đến trăm vạn trượng liền bị một lực lượng vô biên áp chế khôi phục như thường.
Nhạc Vũ bị lực phản chấn, vết thương toàn thân lại vỡ ra, máu tươi tuôn trào, nhuộm đỏ cả bào phục nhưng chỉ hừ nhẹ một tiếng, không chút nào để ý, ánh mắt băng hàn liếc qua Cửu Thiên Huyền Nữ ném Tam Diệu Như Ý Diệt Tuyệt kiếm vào không gian tu di, ánh mắt đầy lệ khí khiến nàng lạnh tận xương tủy.
Cũng may trên Ly Sơn lập tức có một đạo quang hoa hàng lâm, nhân ảnh bên trong chính là Nữ Oa đứng giữa hai người.
Cửu Thiên Huyền Nữ lúc này mới thở phào một hơi, tâm thần căng cứng cũng thoáng buông lỏng, dù vẫn bị kiếm ý của Nhạc Vũ áp bách nhưng có Nữ Oa ở đây thì cuối cùng cũng thoát khỏi nguy cơ thân vẫn.
Một trong tam thi pháp thân của nàng đã bị phá huỷ, chỉ còn lại bản thể, nếu có gì ngoài ý muốn, vậy thì chính thức là thân tử đạo tiêu.
Nữ Oa sau khi hàng lâm đều tiên là lạnh lùng nhìn Cửu Thiên Huyền Nữ rồi mới quay đầu giải thích nói:
- Huyền Nữ muội muội là do ta mời tới đây có việc thương lượng. Có gì mạo phạm, kính xin Bệ Hạ thứ lỗi.
Cửu Thiên Huyền Nữ nghe vậy cũng quỳ gối thi lễ:
- Huyền Nữ bái kiến Bệ Hạ! Lần này đến Ly Sơn là có phù chiếu nương nương, hai là thay Hạo Thiên Bệ Hạ truyền lời.
Thấy sắc mặt Nữ Oa hơi nguội, Cửu Thiên Huyền Nữ lại hiếu kỳ hỏi:
- Vừa rồi Huyền Nữ cũng trông thấy biến hóa thiên tượng, ý nương nương thật muốn liên thủ với Huyền Thánh Đại Đế. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Côn Bằng thân vẫn, ta đã không có lựa chọn.
Nữ Oa thần sắc lạnh lùng, sâu trong mắt lộ ra vài phần chua chát:
- Nếu như Yêu tộc vong, ta không còn ai giúp đỡ. Nếu như Nhân tộc thì thánh vị ta bất ổn. Không theo hắn đi liều mạng, ngày sau như thế nào, ta đã có thể liệu đến.
Ly khai Ly Sơn, Nhạc Vũ lại thẳng vào Địa phủ gặp mặt Hậu Thổ.
Cũng không biết vì sao, tâm trạng Hậu Thổ lần này vô cùng tốt, trên mặt thủy chung tươi cười, hỏi han ân cần, chăm sóc thương thế, chuyện Cửu Lê phía nam cũng không chút do dự một lời đáp ứng.
Nhạc Vũ cũng không dừng lại quá lâu, chỉ ở trong Địa phủ dưỡng thương năm ngày rồi khởi hành đi về phía tây.
Sau mấy ngày hắn đã tới gần Đào sơn, trong vòng một tỷ dặm quanh đây đã khôi phục như thường, ngoại trừ vài toà cự sơn biến mất thì không thấy nửa phần dị trạng, ngay cả những sinh linh dời đi cũng đã quay trở lại, chỉ là ký ức trong vòng hai tháng đã bị xóa đi.
Việc này hẳn xuất phát từ thủ bút của những tiên tu Tây Phương, dù sao dù là hắn hay Hạo Thiên đều hận không thể bốn phía tuyên dương thần thông tiên pháp khiến vạn dân kính sợ thiên địa.
Nhạc Vũ dùng hồn niệm quan chiếu một phen, thấy những bích lũy thời không rạn nứt đã được chữa trị như lúc ban đầu thì cũng không để ý tới, trong lòng thầm tán thưởng thần thông của Xích Tùng Tử, tiếp theo hóa quang phi độn qua một lát đã tới sơn cốc gần Thủy Vân sơn.
Lôi quang ở đây vẫn quyển động, trấn áp lưỡi kiếm chỗ trung ương không thể chuyển động.
Vào trăm năm trước khi hắn tới đây từng bước đều phải cẩn thận, lúc này lại hoàn toàn không hề sợ hãi, thậm chí chỉ cần một ý niệm là có thể lấy thanh kiếm của Tây Phương Đại Đế này vào tay.
Nhạc Vũ dùng một hóa thân ngồi xếp bằng bên ngoài, bản thể tiến vào Thiên Ý Phủ tĩnh dưỡng thương thế.
Ước chừng sau hai tháng ở ngoại giới thì trong vùng đất lôi tuyệt đột nhiên quang cuồn cuộn, vô số Tử Lôi cuồng quyển.
Thanh kiếm Thuần Dương phảng phất đã biết trước vận mệnh bản thân sắp thoát khốn, hưng phấn vô cùng.