Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 1266 : Tái kiến phong ấn
Ngày đăng: 20:55 20/04/20
Bị lực thần thông của Nhạc Vũ hút lên, toàn bộ cát bụi dưới lôi tuyệt chi địa đều bị cuốn vào vòng xoáy, chuyển di hơn vạn dặm.
-- Một ngàn trượng, bốn ngàn trượng, tám ngàn trượng!
Khi độ sâu đạt đến một vạn bảy ngàn trượng thì cảnh tượng hiện ra khiến Chiến Tuyết biến sắc.
Chỉ thấy một linh trận khổng lồ đang dần hiện ra khi những cát bụi và đất đá bị Nhạc Vũ hút lên, tuy nhiên cũng chỉ là một góc nhỏ, Chiến Tuyết dùng tạo nghệ trận đạo áng chừng phạm vi của nó chừng ngàn vạn dặm.
Chỗ trung ương của trận pháp là một đài đá cực lớn, tầng cao nhất vừa hiện ra thì Chiến Tuyết đã cảm giác có vài phần quen thuộc, đến khi cát đá chung quang toàn bộ bị bóc ra thì con ngươi nàng co rút:
- Là Ma Thần Xi Vưu?
Đài đá trước mắt rõ ràng giống hệt đài đá phong ấn Xi Vưu ở thái minh ngọc hoàn thiên, chất đá đồng dạng trong suốt nhưng hiện lên sắc tím đậm, khí tức bên trong cũng so sánh với chỗ trước kia gấp mười lần, phản ứng của khí linh cho thấy là một linh bảo trên tiên thiên nhất phẩm.
Đại trận nghìn vạn dặm khóa chặt không gian ở đây, trấn áp toàn bộ khí tức!
--- Là Hiên Viên ấn! Chắc hẳn phía dưới dù không phải tàn thân Xi Vưu thì cũng là nhân vật thời Hoàng Đế chưa thành tựu Tam Hoàng.
Nhạc Vũ vừa nhìn chiếc ấn tỉ đã nhận ra ngay lai lịch.
Ngọc tỉ truyền thừa thời thượng cổ của Nhân Hoàng chính là Không Động Ấn, đối ứng với Trấn Thế Tỳ trong tay hắn, đồng dạng tụ tập đầy đủ vô lượng công đức, từ sau Tam Hoàng Ngũ Đế bị Xiển Giáo lấy đi, chỉ để lại một ngụy ấn.
Về sau Tiệt Giáo đại hưng, cưỡng ép đóng đô nhân thế, thay đổi truyền thừa Nhân Hoàng, qua mấy đời Thương Đại Hạ thì ngay cả ngụy ấn cũng không thấy tung ảnh.
Bất quá Không Động Ấn tuy là truyền thừa Nhân Hoàng nhưng mấy vị Cửu Cửu mệnh cách Nhân Hoàng thời thượng cổ đều có phụ ấn của mình, Hiên Viên Ấn chính là cái đầu tiên, phụ trợ Hiên Viên Hoàng Đế đóng đô Thần Châu, công đức hội tụ bên trong không thể hạn lượng, bản thể tuy là Tiên Thiên nhất phẩm nhưng nhờ công đức gia trì nên uy năng không hề kém Tiên Thiên chi khí.
Nghe được lời ấy, không chỉ là Hoàng Long mà mấy người còn lại đều giật mình, đều nhìn sang Quảng Thành tử, trong đó Phổ Hiền chân nhân càng thêm nghi hoặc:
- Lúc Xi Vưu Hình Thiên gây họa Hồng Hoang, Quảng Thành tử sư huynh chắc biết rõ chỗ lợi hại của hắn. Người sau cũng thôi, nhưng Xi Vưu lại chính thức là đạo vu song tu, chiến lực mạnh mẽ tuyệt đối. Nữ tử kia đồng dạng đi con đường này, nếu thôn phệ được thần tinh Xi Vưu thì chỉ sợ sau trăm năm sẽ là hỗn độn chuẩn thánh có tư cách Dĩ Lực Chứng Đạo, khí vận hiện giờ chỉ sợ quy hết vào Nhạc Vũ.
Tựa hồ không dám tưởng tượng thế thái sau này, Phổ Hiền thở sâu một hơi, thoáng bình tĩnh, mới mở miệng lần nữa hỏi:
- Tàn thân Xi Vưu lúc trước bị người thôn phệ, còn lại mấy chỗ phong ấn phải nên cực lực che dấu mới được! An trí tại lôi tuyệt chi địa tuy là không tệ nhưng vài năm trước khi kẻ này tìm kiếm liền nên cảnh tỉnh! Có thể nào bỏ mặc mặc kệ.
Quảng Thành tử khẽ lắc đầu, cười khổ một tiếng:
- Sao ta không biết như thế? Lúc trước thân thể Xi Vưu phân thành sáu phần! Trong đó năm phần quy Xiển Giáo ta trấn áp. Bất quá phần bụng và Xi Vương kích quan trọng nhất còn có thần tinh đều bị Hiên Viên đoạt đi, một mình trấn áp. Ngay cả ta cũng không biết nơi hạ lạc, nếu không phải do kẻ này, chỉ sợ cả mấy vạn năm sau cũng mới có thể biết được.
Mấy vị Kim Tiên lúc nghe đến mấy chữ Xi Vương khôi thì đều cứng người.
Văn Thù đạo nhân không khỏi nhíu mày:
- Trừ phi là không để ý số mệnh cắn trả, phóng tay chiến một trận với Huyết Lục Thiên quân, còn không thần tinh cùng Xi Vương kích sẽ chắc chắn rơi vào tay Nhạc Vũ. Bất quá chút tín đồ còn lại của Xi Vưu, chúng ta còn có biện pháp ngăn chặn? Còn có nữ tử có thân phận Vu Thần.
Mọi người đều sáng mắt, bất quá sau một khắc lại thấy Từ Hàng đạo nhân vẫn nhìn lên tinh không than thở:
--- Đã muộn! Trước lúc kẻ này phá vỡ phong ấn đã sớm có sở liệu. Ta xem thiên tượng, thấy tinh cung Câu Trần đã có chủ nhân. Nữ tử này hôm nay đã là Câu Trần thượng cung tinh quân.
Toàn bộ tầng mây lại lặng ngắt, kể cả Quảng Thành tử cùng Từ Hàng, thần sắc mọi người đều đầy đủ chua cay đắng mặn.