Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 127 : Muốn làm Côn Bằng

Ngày đăng: 20:43 20/04/20




Sau cuộc chiến, Nhạc Vũ nằm sóng xoài trong căn phòng điều khiển khôi lỗi, một đầu ngón tay cũng không nhúc nhích. Thật ra thì thân thể hắn cũng không quá mệt mỏi mà chủ yếu là về phương diện thần thức. Tiếp nhận hơn năm mươi lần va chạm với yêu thú, cộng thêm uy áp thiên kiếm của yêu thú cấp năm khiến sự hao tổn tinh trí cực nhiều. Cho dù dùng mấy viên thanh thần hoàn thì vẫn chưa thẻ hồi phục như cũ, chỉ khiến trong đầu càng hỗn loạn đến muốn ói.



Nhạc Vũ biết lần này chỉ sợ là thần trí của mình tiêu hao quá lớn. Đây cũng là lần đầu tiên hắn đối mặt với tình huống như thế. Điều khiến hắn an tâm chính là khi hắn vận chuyển Ngự khí ngưng thần pháp, lấy hồn lực tinh khiết bảo dưỡng ra một số kinh lạc thì thần thức chậm rãi khôi phục. Không những về phương diện chất lượng càng thêm thuần khiết mà ở tổng lượng cũng có gia tăng.



Không thể nói là tăng lên gấp bội, nhưng là so sánh với trước khi chiến đấu tăng thêm hơn sáu thành!



Thật ra thì điều Nhạc Vũ muốn làm nhất lúc này là buôn bỏ tất cả để ngủ một giấc thật sâu. Bất quá nghĩ đến nhân mã chư thành phía nam chỉ ở cách đây hơn ba trăm dặm, phong hỏa đài thậm chí chỉ hơn trăm dặm. Với cước lực của Long Lân Mã thì chỉ chưa đầy một hai canh giờ đã có thể tìm đến nên hắn đành cười khổ một tiếng, đợi cho cảm giác hôn mê thối lui thì từ đầu khôi lỗi nhảy xuống.



Bên trong thung lũng là một vùng hỗn độn. Ngoài hài cốt yêu thú tứ tán thì mặt đất cũng vì kịch chiến mà trở nên gồ ghề. Vào lúc cuối cùng, Sư Ngạc Thú sử dụng bí pháp Thổ hệ khiến địa hình mấy trăm trượng cũng thay đổi hình dạng!



Ngoài ra khôi lỗi phía sau hắn cũng thê thảm không nỡ nhìn. Những tấm giáp màu bạc bên ngoài cơ hồ không còn tấm nào lành lặn. Thậm chí tầng Lam Giáp Kiếm Chu bên trong cũng có vài nơi tổn hại.



Trên thi thể Sư Ngạc Thú đang có hai người ra sức lột những phiến giáp và da lông. Nhạc Vũ cũng chạy thẳng tới chỗ trước ngực của Sư Ngạc Thú, dùng Toái Ngọc Đao thọc sâu vào hơn một trượng mới lấy ra một viên yêu đan có hai màu vàng trắng lớn bằng quả bóng.



- Đây chính là yêu đan cấp sáu ?



Nhiễm Lực nhìn sang, trong mắt lộ vẻ ngạc nhiên:



- Kỳ quái! Thoạt nhìn cũng không lớn hơn Lam Giáp Kiếm Chu bao nhiêu, nhưng sao ta cảm giác vật này như đang còn đập?



- Đập?.



Nhạc Vũ bĩu môi, không nói đúng sai đem yêu đan Sư Ngạc Thú thu lại. Về mặt vật lý thì yêu đan này hết sức an tĩnh, tuy nhiên Nhiễm Lực nói không sai, chẳng qua cảm giác của hắn không thể diễn tả chính xác.
Dùng tay áo lau mồ hôi trên trán, Nhạc Vũ đi ra khỏi khôi lỗi rồi nhìn lên cự vật đã cao tới mười bốn trượng này. Bởi vì vỏ ngoài đã được thay đổi, lấy kim giáp phủ lên nên bây giờ toàn thân khôi lỗi lấp lóe kim quang.



Bất quá là tối trọng yếu cũng là nội tại, bên trong kim giáp là năm đến sáu tầng da lông từ cấp năm đến cấp sáu, có thể giảm bớt xung lượng khi bị công kích. Tầng bên trong cùng dĩ nhiên là ngạc giáp của Sư Ngạc Thú. Linh thú này về phương diện phòng ngự có thể xưng hùng, hơn nữa trải qua bốn đạo tử lôi, trình độ kiên cố cơ hồ là vô địch trong yêu thú cấp năm.



Ngoài ra Nhạc Vũ còn gia cố trên đó Cố Thể Phù, công kích bình thường cũng không thể lưu lại một vết thương nhỏ.



Còn về phần Long cốt kia, sau hai ngày cải tạo đơn giản thì chủ long cốt đã đổi thành xương sống Sư Ngạc Thú, ngoài ra ba sợi chuẩn cấp năm cũng rút ra một cây, đổi thành xương cốt Kim Giáp chúc chân chính cấp năm.



Ở phương diện gân cốt cũng được cải tiến. Lấy hai gân cốt hai con yêu thú cấp năm làm hạch tâm, cộng thêm với gân cốt của Lam Giáp Kiếm Chu và gân cốt của yêu thú chuẩn cấp năm, lúc toàn lực ứng phó có thể tiếp nhận lực lượng hơn hai vạn cân, gấp một lần rưỡi Sư Ngạc Thú thời kỳ toàn thịnh.



Nếu quay lại mấy ngày trước kia, Nhạc Vũ tự tin mặc dù không dẫn động lôi kiếp, cũng đủ để áp chế Sư Ngạc Thú!



- Nếu đã có linh trí, cũng nên cho nó một cái tên.



Cảm nhận được liên hệ tinh thần với Cơ Quan Khôi Lỗi còn mật thiết hơn cả với Sơ Tam, cặp mắt Nhạc Vũ bỗng lóe lên.



Hắn chuẩn bị gọi con Khôi Lỗi này là Côn Bằng (chim đại bàng)! Là ký thác ý chí bình sinh.



Ta muốn như con chim đại bàng kia vỗ cánh lên chín tầng trời, bay trên đại dương vạn dặm!



Trong sát na tâm thần đang kích động, Nhạc Vũ đột nhiên ngửi thấy một làn dược hương xông vào mũi.