Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1296 : Hà Đồ dị biến

Ngày đăng: 20:55 20/04/20




Chín mươi lần thời gian chênh lệch, bên ngoài là một năm lẻ bốn tháng, đổi lại bên trong Thiên Ý Phủ đã qua một trăm hai mươi năm thời gian.



Có thêm tín ngưỡng lực của mấy trăm triệu nhân khẩu thêm vào, Huyền Sát Chiến Ma chân khí của Chiến Tuyết đã tiến lên tầng hai mươi tám đỉnh phong. Mỗi ngày càng tăng thêm, mỗi ngày càng củng cố.



Mà thần lực của nàng lại giống như mặt trời, vô hạn vô biên, không ngừng sôi trào dũng động không dứt bên trong Thiên Ý Phủ.



Mỗi một cơn sóng phập phồng, mỗi một ba đào khởi động, đều có thể làm dao động hơn phân nửa địa vực bên trong thế giới Diễn Thiên Châu.



Mạnh mẽ tới mức khiến thần cách của Nhạc Vũ cũng phải ảm đạm thất sắc.



Những ngày này nàng vốn đang ổn cố căn bản của chính mình, đợi đến khi bộc phát, là ngày Chiến Tuyết tiến lên Thái Sơ hồn ấn!



Mà ngày đó, tuyệt không nhiều hơn ba năm nữa!



- Chẳng thể trách người của Tây Phương giáo lại nhiệt tâm đối với Phật quốc đến như thế!



So sánh với Chiến Tuyết cùng Hình Thiên luôn dựa vào việc tu hành sát lực, kháng cự tín ngưỡng lực ăn mòn thần hồn. Tây Phương giáo mới chính thức xem như Thần Đạo song tu. Xem như ngoài Đạo gia lại mở ra thêm nhất mạch.



Mặc dù không phải chân chính thống nhất phương pháp trường sinh, nhưng đồng dạng cũng có thể xem là kề cận đại đạo.



Mà người của Tây Phương giáo phàm có Kim Cương vị nghiệp liền vô cùng nhiệt tình đối với việc mở mang Phật quốc.



Thường thường sẽ mang theo bên mình hàng ức tín đồ để chống đỡ Phật lực tiêu hao.



Mà vài vị phương Tây đại phật thường thường đều là người đứng đầu nhất phương thế giới.



Cẩn thận quan sát tình hình của Chiến Tuyết một lúc, giữa chân mày Nhạc Vũ không khỏi hiện lên một tia vui vẻ. Ngay sau đó thần niệm thăm dò bên trong Diễn Thiên Châu lại nhanh như chớp thu liễm trở về.



Rời khỏi địa phương thời không phong bạo đang tàn sát bừa bãi, ngay sau đó Nhạc Vũ triệu tập ba trăm sáu mươi lăm thanh Thai Tàng Hư Không kiếm trận đến bên người.



Đưa mắt nhìn hơn ba mươi thanh đã hoàn toàn chữa trị bên trong, thậm chí phẩm cấp cũng không thua kém Đại Tu Di kiếm, thần tình Nhạc Vũ không khỏi cảm thấy khổ sáp.
Ngẫu nhiên đạt được chút Hỗn Độn Khí bị lốc xoáy tung ra cũng đã đủ làm cho hắn vô cùng vui mừng.



- Chẳng thể trách Phục Hy lại nói bên trong Hồng Mông Hải chính là Kim Đan của Bàn Cổ lưu lại…



Nhạc Vũ chỉ cảm thấy thật không tưởng tượng nổi, khí tức của Hồng Mông Hải hắn cũng đã mơ hồ có thể cảm giác. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL



Cơ hồ không khác biệt với bổn nguyên hồng hoang, là một biển lớn sâu không thấy đáy vô cùng thâm thúy bình tĩnh, nhưng một chỗ khác lại cuồng bạo mãnh liệt, thật sự làm người không cách nào phán đoán trước.



Lại phảng phất giống như một bổn nguyên thiên địa ở thế giới khác, làm lòng người phát sinh tò mò nhưng cũng tràn ngập sợ hãi.



Nhạc Vũ phân chia lốc xoáy của Hỗn Độn Hải thành chín tầng, nhưng lại hao phí suốt mấy tháng thời gian mới đi tới tận sâu trong tầng thứ tám.



Thời không linh lực nơi này bạo ngược tới mức cơ hồ chỉ tùy tiện đủ làm một vị Đại La Kim Tiên tử vong.



Những chỗ có thể tạm thời dùng nghỉ chân cơ hồ hoàn toàn không nhìn thấy, cho dù có chỉ thoáng qua liền mất.



Suốt mấy tháng Nhạc Vũ liên tục suy diễn tính toán, cơ hồ tâm lực hao kiệt tận cùng, một thân pháp lực hùng hồn cũng tiêu hao hầu hết, cho dù có được năng lực hồi phục cường hãn tuyệt luân của Ngũ Hành phù trận, giờ phút này cũng có chút không sao đáp ứng nổi.



Chỉ riêng có tinh thần của hắn vẫn còn tràn đầy, bên trong hai mắt vẫn thần quang rạng rỡ.



Đi đến nơi này, lực tác động càng thêm rõ ràng, có thể rõ ràng cảm giác bản thân hắn cách vật kia không còn bao xa.



Đem Tam Giới Chân Tuyền hút vào trong cơ thể, khi Ngũ Hành pháp lực khôi phục tới đỉnh phong, một đoàn Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang bỗng dưng bắn ra.



Đợi khi Nhạc Vũ mạo hiểm đột phá bích chướng trùng điệp, tiến vào bên trong tầng thứ chín Hỗn Độn Hải, linh hiệu của Tam Giới Chân Tuyền đã hoàn toàn tan hết.



Vẻ mặt Nhạc Vũ cũng chợt ngẩn ra, chỉ thấy nơi này đều là những điểm ngũ sắc quang mang sáng ngời, vô cùng rậm rạp, tràn ngập khắp các nơi, tuy càng thêm hung hiểm nhưng nơi này mới chân chính được gọi là Hỗn Độn Hải!



Giờ phút này ánh mắt Nhạc Vũ đang tập trung vào vạn vật mẫu khí còn chưa phiêu tán, mà cách đó không xa hiện ra hai điểm quang mang một lam một hồng!