Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 1304 : Hiến ngôn tru thần
Ngày đăng: 20:55 20/04/20
Cơ hồ cùng một thời gian, tại một động thiên vô danh trong Hồng Hoang.
Phong Bá Ki Đấu bỗng dưng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tím tái, sau một khắc không kìm được tiếng gào thét, trong mắt lộ ra vẻ oán hận vô tận.
Mấy người trong động thiên cũng đều kinh ngạc nhìn qua, Xi Vưu càng ngưng mày, trong lòng xẹt qua một tia bất tường, sắc mặt Minh Hà cũng trầm xuống vô cùng khó coi.
Tất Phương nhíu mày hỏi:
- Có chuyện gì sao không lý do trọng thương?
Phong Bá ngay sau đó lại phun ra một ngụm máu tươi, điều tức một lát rồi đau khổ lắc đầu:
- Thần quốc và một thân ngoại hóa thâncủa ta đã bị người bị phá huỷ. Nếu đoán không sai thì là do An Thiên Huyền Thánh Đại Đế!
Mấy người ở đây đều biến sắc, bốn chữ An Thiên Huyền Thánh lúc này giống như một cây châm đâm vào thần niệm.
Phong Bá rồi lại mở miệng nói:
- Không đến nửa khắc! Ki Đấu vô năng, đến lúc này mới có cảm ứng. Không biết vị Đại Đế kia rốt cuộc là như thế nào làm được.
Mọi người chung quanh, ngoại trừ Thác Bạt Huyên đều hít vào một hơi khí lạnh, chưa đến một khắc đã có thể phá hủy thần quốc của Phong Bá, thủ đoạn bậc này ngoại trừ Thái Thượng Kim Tiên đỉnh cấp nếu không khó lòng làm được, hơn nữa còn phải khóa hết thiên cơ.
- Thủ đoạn vị Bệ Hạ này quả nhiên cay độc, cũng không biết sao hắn có được tin tức.
Trong mắt Minh Hà chớp động, cưỡng chế một tia sợ hãi rồi trầm ngâm:
- Ta nhớ Cửu Lê nhất mạch các ngươi còn có một bộ Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận!
Sắc mặt Phong Bá biến ảo bất định, tiếp theo lắc đầu:
- Không có khả năng! Lúc chúng ta bảo vệ Cửu Lê tàn tộc, lui giữ Nam Cương thì từng có ước định nhất định cùng nhau trông coi, giúp nhau phù trì, mấy vị này nhất định sẽ không phụ ta.
Tất Phương giễu cợt:
Sau một khắc, lại thấy Nhạc Vũ bước ra từ trong trận, thần sắc nhàn nhã, hoàn toàn không xem sát trận có thể tru thần vào mắt, long nhãn lại hiện ra vô số phù văn điên cuồng thôi toán.
--Thần cách Vũ Sư này vừa lúc trùng với thần vị An Thiên Huyền Thánh, đều là thủy hệ. nên chỉ trong khoảnh khắc đã phá giải toàn bộ ảo diệu của thần quốc.
Sau một khắc, hắn phất tay triển khai mười chín tầng quang luân lam sắc sau lưng khiến thần quốc Vũ Sư ẩn ước cộng minh, thế giới tiểu thiên rung động không ngớt.
Thanh kiếm trong tay Nhạc Vũ lại lần nữa hóa thành trăm vạn trượng, kiếm khí thôn thổ bất định.
Lâm Mặc nương lập tức cảm thấy một hồi kinh hãi, hơn mười vị Vu Thần còn lại cũng giãy dụa đi ra từ huyễn giác, vừa mới thôi động sát trận thì đột nhiên xuất hiện một cổ kính như minh nguyệt đánh ra một quang hoa tĩnh mịch khiến tâm thần hơn mười người bị khóa chết.
Chỉ có Lâm Mặc nương vào thời khắc tối hậu đem bản thân hóa thành một viên kín kiềm chế được quang hoa kia trước người, thành tâm cầu khẩn:
- Bệ Hạ khoan đã! Vũ Sư Thương Dương, cũng đồng dạng là chính thần thụ Thiên Đình sắc phong. Bệ Hạ tuy là chủ vạn thần nhưng cũng không nên vô tội mà tru. Nếu như Bệ Hạ bất mãn hắn hiệu lực cho Xi Vưu thì chúng ta có thể khuyên nhủ, nhất định…
Lời còn chưa dứt, lại chỉ thấy là một đạo kiếm hoa lóng lánh đâm thẳng vào trong thần quốc, những nơi đi qua đều khiến không gian vỡ nát, đến cuối cùng cự kiếm ngũ sắc không ngờ lại hóa hắc sắc, chỉ một kiếm đã đánh nát thần quốc của Vũ Sư, càn nhanh gọn hơn vừa rồi.
Đồng tử Lâm Mặc nương lại một hồi co rút nhanh chóng.
-- Tan vỡ thế gian vạn vật, phá hủy hết thảy pháp tắc! Một kiếm này rõ ràng là nghịch thiên chi kiếm, so với một kiếm vô thượng lúc nãy còn khiến nàng kinh hãi hơn!
Thần quốc vừa sụp đổ, hóa thân Thương Dương toàn thân nhuốm máu không nói một lời hóa quang phi độn.
Nhạc Vũ lại không chút nào để ý, cầm trong tay Trấn Thiên Tỳ cười lạnh một tiếng.
- Ta đại thiên hành đạo, xuất khẩu thành hiến! Từng câu từng chữ đều có thể là pháp tắc thiên địa! Nói người này chết thì thế gian sao còn chỗ dung thân! Làm sao cần tội chứng?
Từng câu từng chữ đột nhiên hưởng ứng cùng thiên địa, sau một khắc chỉ thấy mấy đạo lôi quang hồng sắc bay đến, khí tức cường hoành vượt qua cửu giai kiếp lôi mấy lần, chỉ một kích đã hóa Thương Dương thành bụi phấn.
Mà Nhạc Vũ cũng bỗng dưng quay đầu lại, từ cao nhìn xuống, kiếm ý lăng áp chư thần Cửu Lê!
- Hôm nay bọn ngươi là thần phục với trẫm hay là tịch diệt, chỉ cần một lời có thể quyết!