Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1320 : Thiên Đế thất đức

Ngày đăng: 20:56 20/04/20




- Bích Hà tham kiến Đại Đế, chúc Bệ Hạ vạn phúc!



Bích Hà Nguyên Quân rũ mày khép mắt, tuy không có hảo ý mà đến nhưng lúc này cũng không dám có nửa phần sát tâm, rất sợ chọc giận người này.



Có thể phá vỡ sát cục trong Phần Minh Thiên, càng kiếm trảm Minh Hà, muốn tru sát hai nàng cũng chỉ trong nháy mắt.



Nhạc Vũ lại cười cười:



- Hai người các ngươi phụng mệnh Hạo Thiên chuẩn bị tới giết ta?



Cửu Thiên Huyền Nữ cùng Bích Hà lập tức chấn động, trên mặt đều lộ vẻ lo sợ không yên, dù đã kinh qua vô số nguy hiểm như Cửu Thiên Huyền Nữ cũng phải một lát sau mới hoàn hồn, thấy ánh mắt Nhạc Vũ dần lợi hại liền vội vàng giải thích:



- Hồi bẩm Bệ Hạ! Hai người chúng ta xác thực chính là phụng mệnh mà đến, kiếm cơ hội chặn đường Bệ Hạ. Hạo Thiên bụng dạ khó lường, tâm tính như ma, ba ngày trước chúng ta đã hoàn toàn tỉnh ngộ, sao dám đối với Bệ Hạ bất lợi? Chỉ là hôm nay nam hải quần hùng hội tụ, hai người chúng ta thoát thân không được, bất đắc dĩ mới nhập Phần Minh Thiên tránh né. Kính xin Bệ Hạ minh giám.



- Hay cho bụng dạ khó lường, tâm tính như ma!



Nhạc Vũ liếc qua Huyền Nữ, sau đó cười nhẹ, nếu không biết nữ tử này coi như là một con cờ của Nữ Oa thì không chừng đã một kiếm trảm sát, phản bội chủ cũ sảng khoái như thế vậy sau này có thể yên tâm sử dụng?



- Trẫm cũng coi như là bộ hạ của hắn nhưng ba phen nhiều lần đối với ta bất lợi, âm mưu ám toán. Có Thiên Đế thất đức như vậy, cũng khó trách Thiên Đình mấy vạn năm vẫn không lập uy quyền!



Nghe được lời này, Cửu Thiên Huyền Nữ còn chưa phát giác ra gì nhưng Bích Hà Nguyên Quân nghe được hai chữ "Thất đức" vẫn không khỏi chấn động, biết Nhạc Vũ đã chính thức nổi lên sát tâm với Hạo Thiên, ngày khởi binh phạt thiên chắc cũng chỉ trong vòng trăm năm.



Cửu Thiên Huyền Nữ có thể phản bội đầu nhập, Bích Hà nàng lại không thể. Dao Trì thánh mẫu cùng Hạo Thiên chính là sư huynh muội, càng là vợ chồng. Thân là muội muộ của Dao Trì thì dù phản cảm với Hạo Thiên thế nào cũng không thể lựa chọn.



Cửu Thiên Huyền Nữ im lặng chỉ chốc lát rồi đột nhiên lấy ra một tia thần niệm đưa đến Nhạc Vũ:




Trong lời nói tuy tràn ngập đắng chát nhưng lại mang theo vài phần mừng rỡ, thần sắc cảm khái:



- Không dối gạt Xích Tùng Tử đạo hữu, năm đó có thể giúp hắn một tay, chỉ sợ là quyết định sáng suốt nhất đời của Trấn Nguyên Tử. Khi đó chưa từng nghĩ đến, hắn có thể có thành tựu hôm nay? Rõ ràng cả ta và sư tôn ngươi cũng không thắng được.



Xích Tùng Tử lại hừ lạnh một tiếng, trong mắt lôi đình điện thiểm:



- Vị Đại Đế này chắc chắn rất cao minh! Thủ đoạn đem Nhiên Đăng bức đến tuyệt cảnh lại càng đặc sắc. Bất quá chúng ta thực sự cũng không phải không thể thắng, chỉ là bởi vì danh phận thầy trò nên không thể thi triển tay chân. Lúc mười vạn năm trước nghe hắn giảng đạo cũng không nghĩ hắn có dã tâm như vậy! Nửa bản Tạo Hóa Ngọc Điệp liền đem toàn bộ chúng ta vào tròng. Có thể chính thức buông tay ứng đối cũng chỉ có ba mạch Vu tộc, Hồng Vân cùng Đế Tuấn.



Trấn Nguyên Tử nghe vậy lại một hồi yên lặng, tựa hồ như nhớ đến điều gì, thần sắc lộ vẻ thương cảm.



Hơn mười vạn năm trước, Hồng Vân bởi vì Hồng Quân mà chết, mười vạn năm sau, Hồng Quân lại bởi vì đệ tử Hồng Vân phải tạm thời đoạn tuyệt hi vọng cùng Thiên Đạo dung hợp, thật là nhân quả tuần hoàn, báo ứng khó chịu.



Hai người nói chuyện, Nhạc Vũ tuy đang ở trong thời không phong bạo cũng ngầm nghe thấy nhưng cũng không để ý mà vẫn tiến vào chỗ sâu, tiếp cận chỗ trung tâm phong bạo.



Nhìn về nơi xa, Nhạc Vũ nheo mắt.



- Quảng Thành tử, Vân Trung Tử, Huyền Đô pháp sư, Dược sư Vương phật, bất không thành tựu phật, bất động như lai.



Hắn cười nhạt, chỗ này chính thức là nơi để đại năng tụ tập, tinh anh hai giáp Xiển Phật cơ hồ tận hợp nơi đây.



Đang lúc hưng phấn quan chiến, từ xa chợt có một nhân ảnh hình dung tuấn tú như nữ tử bay đến, bất quá lúc này thần sắc cực kỳ khó coi.



Vừa tới trước người Nhạc Vũ liền hiện ra pháp tướng, rõ ràng là thiên thủ thiên nhãn, tổng cộng ngàn lẻ bốn mươi tám con mắt chiếu qua Nhạc Vũ.