Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 1351 : Biến cố tái khởi!
Ngày đăng: 20:56 20/04/20
- Cần người tương trợ?
Trong mắt Nhạc Vũ hiện lên vẻ ngạc nhiên, nhìn qua Tây Vương Mẫu, thoáng suy ngẫm liền hiểu ra.
- Là Lý Trường Canh?
- Đúng là người này!
Tây Vương Mẫu gật nhẹ đầu, cười nói:
- Nếu nói về người quen thuộc chư lộ binh mã Thiên Đình, không ai ngoài Thái Bạch Kim Tinh đã chưởng khống quyền to trong Thiên Đình tới bảy vạn năm hơn. Ngoài ra chiến lực của vị thái tể Thiên Đình này cũng không kém chúng ta. Có cường giả như vậy vì sao không cần?
Trong lòng Nhạc Vũ chợt động, sau đó mỉm cười.
Hắn vốn thật thưởng thức năng lực của Lý Trường Canh, cũng không có bao nhiêu ác cảm. Lúc này quan sát người kia cũng đã đủ lâu, hiện tại cũng đã đủ độ lửa.
Hiện tại đại cục hồng hoang đã định, cũng là thời điểm cho người kia xuất thân, năng lực của Hiên Viên Thu tuy mạnh nhưng vẫn còn khoảng cách không nhỏ đối với cảnh giới Hỗn Độn Kim Tiên.
Thay Nhạc Vũ chủ trì công việc chính trị phương bắc đã là miễn cưỡng, nếu còn lo luôn công việc ở trung ương Thiên Đình tự nhiên không đủ tư cách.
Nếu không có vài vị Hỗn Độn Kim Tiên giúp hắn trấn thủ đế đình, làm sao hắn có thể yên tâm buông tay lo việc khác?
Việc này trong lòng hắn cũng đã sớm có quyết đoán, nhưng vẫn chưa lập tức trả lời Tây Vương Mẫu. Có lệnh cho Lý Trường Canh trợ hắn chủ trì Tử Vi đế cung hay không còn phải xem sau khi gặp mặt nói chuyện với người kia rồi hãy nói sau. Nguồn: https://truyenfull.vn
Tiếp theo vẻ mặt Nhạc Vũ chợt cảm khái. Nhìn về phương hướng Diệu Pháp Đại La Thiên, bên trong còn vài vị Hỗn Độn Kim Tiên đang kịch chiến, linh lực tràn ra như nước, mãnh liệt vô chừng. Mơ hồ còn thấy được bên ngoài vân không chín tầng trời có vô số kẽ nứt màu đen như mạng nhện không ngừng sinh ra, vẫn không thể hoàn toàn khép lại.
- Cũng may nhờ ngươi dựng lên ba ngọn núi lớn thành tựu trụ trời tứ phương. Nếu không như thế Diệu Pháp Đại La Thiên hôm nay chắc phải đổ sụp!
Tây Vương Mẫu lắc đầu, vẻ mặt không ngừng cười khổ, tiếp theo trong lòng bỗng nhiên chợt động:
- Hay vở kịch hay hôm nay vẫn còn chưa chân chính kết thúc?
Trong mắt nàng lại tràn đầy vẻ khó tin, việc hôm nay tiến triển đến tận đây thật sự không thể tưởng được, ngoại trừ việc Dương Hạo sẽ bị trấn áp còn có tiến triển gì khác nữa, Nhạc Vũ nghe vậy khóe môi không khỏi nhếch lên cười nhẹ:
- Vân Dao tỷ, cứ nhìn xem là biết rõ thôi!
Vô luận thế nhân ghét hắn, sợ hắn, kính hắn hay ghen tỵ hắn, cũng không ai ngăn trở được hắn siêu thoát thiên đạo, quân lâm thiên hạ!
…
Giờ này khắc này không chỉ là Từ Hàng đạo nhân đang phi độn đuổi theo tử kim quang hoa trên bầu trời, cơ hồ đang cắn chặt răng mình đem Nhạc Vũ chửi mắng oán hận đến nghiến răng nghiến lợi. Ngay cả trong Thiên Đình, Hạo Thiên đang nắm chặt hai tay sắc mặt xanh mét, trong miệng tràn ra tơ máu, lửa hận trong mắt tựa như đến từ cửu u địa vực.
Ngay cả ba người Phục Hy vừa rời khỏi Diệu Pháp Đại La Thiên cũng có chút cảm giác nghiến răng đối với vị Trung Thiên Tử Vi đại đế kia.
- May mắn là chưa rời đi, nếu không bỏ lỡ vở kịch hay này thật sự là đáng tiếc!
Ánh mắt Phục Hy thoáng nheo lại, nhìn ra xa xa, vẻ mặt lẫn ánh mắt tràn đầy phức tạp.
Một màn trong Thiên Đình thật khiến người khác trợn mắt há hốc mồm, cảnh tượng trước mắt càng làm người rung động.
- Phía trước vẫn đang suy đoán vì sao tu vi của Dương Hạo lại đột nhiên tăng trưởng lên cảnh giới như thế, nguyên lai lại là vì lý do này!
Hiên Viên cũng lắc đầu không dám tin, tiếp theo cười nói:
- Chiêu thức ấy quả nhiên không thua phong phạm của vị kia năm xưa. Một mảnh Tạo Hóa Ngọc Điệp liền đem tam giáo hồng hoang một võng đánh hết. Thật không biết Nguyên Thủy Thiên Tôn cùng Thông Thiên Giáo Chủ lại có tâm tình thế nào đây? Chuẩn Đề đạo nhân có hiểu được nội tình bên trong?
- Vị Chuẩn Đề đạo nhân sẽ có ý tưởng thế nào chúng ta không thể biết được! Nhưng tâm tình của Nguyên Thủy Thông Thiên thì sẽ biết rõ thôi!
Giờ phút này trên mặt Phục Hy cũng đã khôi phục ý cười, nhìn về phương tây xa xa:
- Hai vị kia đã đến đây! Quả nhiên đối với việc lần này vẫn không yên lòng.
- Chưa từng rời đi, lại nói chi là đã đến?
Cơ hồ thuật lại lời nói trước đó của Phục Hy, Thần Nông lắc đầu:
- Nếu không hiện thân, mảnh Tạo Hóa Ngọc Điệp kia rõ ràng có chín thành rơi vào tay Chuẩn Đề! Nhưng cuộc chiến hôm nay chỉ sợ hắn thật sự chọc điên đệ tử tam giáo!
Nghiêng đầu nhìn qua, Phục Hy cùng Hiên Viên không khỏi nhìn nhau khẽ cười, mặc dù trên mặt đều lộ vẻ tán đồng nhưng dưới chân lại như đóng đinh, không hề có nửa phần ý nghĩ muốn rời khỏi.