Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 1360 : Đại đạo mê tỏa!
Ngày đăng: 20:56 20/04/20
- Thiên Đế thay đổi triều đại sao? Thật sự là đau đầu.
Trong Cực lạc thiên, Nhạc Vũ lộ vẻ mệt mỏi, cũng không vui vẻ quá nhiều.
- Đây là ý định bức ta sao? Thiên mệnh đã hạ, nếu không thụ thiên mệnh ngược lại là tội trạng! Hắc.......
Cười nhạt một tiếng, trong mắt Nhạc Vũ lộ vẻ ngưng trọng, vốn cho là có thể tĩnh tâm tu hành mấy chục năm nhưng Hồng Quân ngay cả một chút rảnh rỗi cũng không muốn cho hắn.
Nhạc Vũ dứt khoát nhắm mắt yên lặng thôi diễn. Chỗ tốt lớn nhất của việc hồn niệm đạt tới Chí Thánh Chí Minh là lực tính toán của hắn đã có thể sánh vai với thánh nhân, tuy chưa hẳn có thể chính thức chiếu triệt vị lai nhưng có thể ngược dòng quá khứ.
Cho dù chỉ một hạt cát trước mắt nhưng chỉ cần đủ thời gian có thể tìm hiểu tận đến lúc khai thiên tích địa, diễn hóa thế giới, có thể còn kém xa Hồn Quân nhưng tuyệt không thua mấy vị thánh nhân.
Đến cuối cùng hắn than nhẹ một tiếng:
- Lần này nếu không sớm bố trí mấy quân cờ chỉ sợ thật đúng là có chút hung hiểm...
Hắn phất tay xuất ra mười tờ phù chỉ ẩn hàm linh quang thất thải, dùng tinh huyết bản thân làm mực liên tục viết ra một đám triện văn, lúc hoàn thành hóa thành một đạo quang hoa bay về phía nam, gần tới Triều Ca mới hạ xuống, chính là chỗ Quảng Lăng, cơ hồ vô thanh vô tức tiến vào thân thể một thiếu niên.
Ngay sau đó, Nhạc Vũ lại lâm vào trầm ngâm rồi tiếp tục đánh ra mấy đạo phù vào hư không, hai đạo trong đó đồng dạng rơi vào trong Cực lạc thiên, phần còn lại tản ra bốn phương tám hướng, có một đạo thậm chí còn thẳng tới chỗ Đông hải.
Vẫn nói chuẩn bị tốt thì thành, nếu muốn leo lên đế vị thì hiện giờ không thể không làm chút ít chuẩn bị.
Đến lúc tự thấy bố trí thỏa đáng, Nhạc Vũ chuyển thân, phản hồi đến Diễn Thiên Châu.
Tuy nói đã thụ thiên mệnh, bất quá hiện tại hắn lại không thể sốt ruột. Sau vài thập niên mới tiến hành động thủ cũng không khác, chỉ cần không quá kỳ hạn, không cần hao tổn số mệnh là được.
Vô luận như thế nào, hắn cũng cần tiếp tục tham ngộ này Hỗn Độn đạo điển. Còn có một số chỗ không thông trong Hà Đồ Lạc Thư cũng cần đồng dạng tĩnh tham.
Quay trở lại đến Thiên Ý Phủ, ngồi dưới gốc ngân hạnh, Nhạc Vũ tiến hành nội thị lại thân thể.
Nhạc Vũ ước chừng có thể đoán biết nội dung trong đó nhưng vẫn lấy xem qua.
- Vân Trung Tử, Từ Hàng, Văn Thù, Phổ Hiền, Cụ Lưu Tôn...
Trong mắt không hề kinh ngạc, chỉ thầm sợ hãi thán phục quyết đoán của Nguyên Thủy.
Thế nhân đều biết Thông Thiên bảo vệ đệ tử nhưng theo như Nhạc Vũ xem ra thì Nguyên Thủy Thiên Tôn còn hơn cả Thông Thiên.
Cử động lần này tuy là vì khí vận của hắn nhưng tâm bảo vệ đệ tử của Nguyên Thủy cũng không nửa phần hư giả.
Trừ Vân Trung Tử chính là phúc đức Kim Tiên, thân có vô lượng công đức, không dính nhân quả bên ngoài thì bốn người còn lại đều xâm nhiễm sát kiếp, sớm muộn một ngày sẽ phải chết trong tay hắn.
Lúc này phản giáo quy về môn hạ của hắn chính là tránh đi tử kiếp, càng có thể nhờ vào hồng vận của hắn bảo vệ bản thân, tính toán quả nhiên vạn toàn.
- Đây là nhìn thấu kiếm trận của mình khó có thể trấn áp khí vận? Hưng cũng đột nhiên mà bại cũng bất chợt.
Cười lạnh một tiếng, Nhạc Vũ liền không chút nào để ý biến hóa bất thường của khí vận, nếu hắn không thể nhất thời chứng đạo thì duy trì khí vận lâu hơn cũng vô dụng.
Nếu trèo lên được Thánh Nhân vị, siêu thoát thế giới này thì khí vận có mạnh đến mấy cũng không mấy liên quan tới hắn.
Hết thảy mấu chốt đều nằm trong vòng mấy trăm năm này.
Trong năm người, hắn cũng không chú ý tới ba người Phổ Hiền cùng Văn Thù, Cụ Lưu Tôn, duy chỉ có Vân Trung Tử cùng Từ Hàng đạo nhân là thoáng lưu tâm. Nếu có thời gian bản thân cần gặp mặt một hồi.
Hắn đánh ra một tờ phù chiếu về hướng trung cung Thiên Đình, đang muốn triệu mấy người Lục Áp vào thì chợt ngửi thấy một mùi thơm lạ lùng liền nhìn xuống bên dưới.
Chỉ thấy trên Thương Mộc sơn phía bắc Các Linh sơn đang có hai đóa liên hoa vừa nở, hương thơm lạ lùng tràn ngập, Nhạc Vũ không khỏi nhíu mày, Song Liên đạo nhân rốt cuộc có thể sinh sản sao?