Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 1399 : Thông Thiên Thánh Nhân
Ngày đăng: 20:56 20/04/20
Nhạc Vũ nhíu mày:
- Là Hồng Quân?
Nhạc Vũ lại trở nên âm trầm, nghe ngữ khí của Thông Thiên, tựa hồ cảnh giới tu vi của Thái Thượng Lão Quân cũng chưa từng đi vào. Trên thế gian này, hắn cũng không nghĩ đến có người nào có tư cách dò xét Hồng Mông Hải ảo diệu ngoài Hồng Quân.
Tiếp theo nghi vấn lại nổi lên trong lòng, nếu Hồng Quân đã tiến vào bên trong thăm dò, vậy tại sao hắn vẫn có thể cảm giác được bên trong có cơ thành đạo của mình.
Bất luận thứ gì cất giấu trong Hồng Mông Hải, xem ra đối với Thánh Nhân đang nôn nóng siêu thoát mà nói có lẽ là chí bảo tha thiết ước mơ.
Trừ phi nơi này giống như lần trước cũng đầy bẫy rập giống như Nam Hải Phần Minh Thiên.
Trong chớp mắt, tâm niệm liên tục xoay chuyển, hiện lên vô số ý niệm, cũng phỏng đoán qua vô số khả năng.
Một lát sau chỉ nghe Thông Thiên đạo nhân khẽ lắc đầu nói:
- Nguyên Hoàng Bệ Hạ, cũng không cần quá lo lắng. Nơi này có phải bẫy rập hay không, Thông Thiên cũng không biết. Nhưng sau khi khai thiên, ở đây hai mươi vạn năm trước, Hồng Quân sư tôn đã hóa thân nhập vào trong Hồng Mông Hải. Nhưng từ đó về sau không thấy đi ra nữa, cũng không thấy có động tĩnh gì. Về phần vị sư tôn của ta, có phải biết được tình hình bên trong hay không, ngay cả các sư huynh muội của ta cũng không biết. Chỉ biết hơn mười vạn năm sau, Hồng Quân sư tôn đã lại nhập vào nơi này. Theo chúng ta thấy, sư tôn bị thương, chỉ sợ chưa chắc hoàn toàn là vì sự cố La Chúc.
Ánh mắt Nhạc Vũ bỗng nhiên lại lạnh thấu xương:
- Vậy lần trước, khi trẫm lấy Hỗn độn thủy hỏa, vì sao chư vị Thánh Nhân lại không biết?
Nếu ngay cả chuyện hắn ra vào nơi này cũng không thể biết được thì làm thế nào có thể phán đoán chính xác hành tung của Hồng Quân Thánh Nhân?
Thông Thiên quả nhiên hơi sửng sốt, không nhịn được cười nói:
Hắn nhìn khối không khí màu đen phía trước, liếc trực tiếp phẩy tay áo, một khối tơ bạc bỗng nhiên thoát ra.
Hồng Mông Hải phảng phất như không có chừng mực, từng tầng quấn quanh bao vây. Vật này có vô số tiên huyết kích dũng màu tử kim, ngưng tụ thành phù văn trong hư không, gia trì thêm một số sợi tơ màu bạc phía trên.
Mặc dù chưa từng ngăn cản, những thứ từ trong thế giới Tiểu Thiên tuôn ra, hoàn toàn đánh đuổi khí tức của Hồng Mông Hải.
Thông Thiên đạo nhân nhìn thấy liền khẽ thở dài:
- Sư tôn cho rằng, phong ấn của ngươi có thể ngăn cản được vị Nguyên Hoàng bệ hạ kia bao lâu?
Hồng Quân lại im lặng không đáp, nhìn vào hư không, một lát sau mới nói:
- Cái này còn phải xem Thái Thanh sư huynh của ngươi khi nào động thủ?
Sau đó lại quay đầu, hiếu kỳ cười nói:
- Lẽ nào ngươi cũng đang chờ đợi cái gì?
Nguyên Thủy lắc đầu:
- Hiện giờ ta chỉ hy vọng, vị bệ hạ kia chưa bỏ mạng bên trong.
Hồng Quân nghe vậy, không khỏi cười dài, khiến cho Hỗn Độn Hải vốn đã loạn, linh lực lại bạo ngược phát ra.