Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 1406 : Tái luyện hư không
Ngày đăng: 20:56 20/04/20
Chỗ biên giới của biển Hỗn Độn, Nhạc Vũ nắm lấy một đoàn khí vụ màu đen, ngồi ngay ngắn, cũng không biết thời gian đã trôi qua bao lâu.
Đến khi hắn thức tỉnh, tất cả thương thế trên người dĩ nhiên đã phục hồi như cũ hơn phân nửa.
Trong mắt Nhạc Vũ thầm hiện lên vẻ vui mừng, lại cưỡng ép đè nén, không biểu hiện ra bên ngoài.
Tâm niệm vừa động, một đạo Hỗn Nguyên Ngũ Hành pháp lực, khẽ xoay tròn, dễ dàng ngưng tụ toàn bộ khí vụ màu đen ở trước người vào lòng bàn tay.
So sánh với lúc trước, hắn tuyệt đối đã có lực khống chế đối với mấy Thiên Ngoại chi vật này.
Thay đổi lớn nhất chính là đã hiểu rõ bảy tám phần đại đạo pháp tắc của những vật chất này. Vì vậy là ngự khống tùy tâm, cũng không còn miễn cưỡng như trước.
- Thiên ngoại chi pháp! Bên ngoài thiên địa này, quả nhiên còn có thế giới khác!
Nhạc Vũ lạnh lùng mỉm cười, thần sắc trên mặt lại mê mẩn một hồi.
Những pháp tắc của khí vụ màu đen này, mặc dù đại bộ phận tương đồng với Hồng Hoang, nhưng cũng có không ít, chẳng những hoàn toàn khác lạ, mà giai vị của nó còn ở trên giới này, cũng không chịu hạn chế của giới ày.
Như vậy là trùng hợp với phỏng đoán của hắn, thế giới hồng hoang nà cũng ở ngoài thiên địa, dưới một dàn giáo kết cấu khổng lồ, cần phải tuân theo pháp tắc đại đạo của nó.
Lúc này chuyện mà hắn thấy may mắn nhất chính là có thể lý giải cấu thành của vật chất màu đen, từ đó mà nhìn thấy cái ảo diệu bên trong.
Thu hoạch lớn nhất đồng dạng cũng ở đây.
Nhưng trong Hồng Mông Hải, mặc dù Hỗn Độn chi khí nhiều như hải dương nhưng tỷ lệ có thể rút ra lại cực nhỏ.
Những khí đoàn ngũ sắc trong Hỗn Độn Chung, Nhạc Vũ chỉ cần giữ lại một bộ phận, còn lại dùng vào việc khác.
Trong 365 lưỡi kiếm khí hiện giờ cũng chỉ tối đa có được năm thanh có thể đạt đến Tiên Thiên Chí Thánh. Lúc kiếm khí triệt để hình thành thì chung quanh lôi xà cuồng vũ, càng thêm hai đạo ý niệm cường tuyệt nhao nhao thấu không mà đến.
Nhạc Vũ lạnh giọng mỉm cười, cũng không để ý, chỉ là hai thân thể không có linh trí, dù biết được cũng không sao. Huống chi trong Hồng Mông Hải tự nhiên có hiệu quả đuổi linh niệm dò xét.
Lôi quang hội tụ nhưng lại chậm chạp chưa từng oanh kích tới, ngược lại bị pháp lực Nhạc Vũ cưỡng ép hấp nhiếp, cùng nhau đầu nhập vào Tiên Thiên Hỗn Độn Chân Diễm.
Khi toàn bộ kiếm khí triệt để thành tựu liền bị Nhạc Vũ để ra sau lưng tái diễn thai tàng hư không kiếm trận.
Một lát sau, một thế giới thai tàng khổng lồ gấp mấy lần trước kia xuất hiện quanh người Nhạc Vũ.
Phảng phất như có một lỗ đen sâu không thấy đáy đang chậm rãi chuyển động, mang tới uy áp lớn lao. Thậm chí ngay cả Hồng Quân và ác niệm của Bàn Cổ cũng phảng phất có chút kiêng kị, đồng loạt thối lui.
Nhạc Vũ ngược lại không hề để ý, chỉ chuyên tâm nhìn điểm Thiên Giới Hỗn Độn chân diễm trước mặt.
Mặc dù vừa rồi bộ Thai Tàng Hư Không Kiếm Trận đã áp đảo trên bộ Chu Thiên Thần Sát Trận Kỳ, nhưng chỉ là tạp chất của những Thiên ngoại chi vật này mà thôi.
Trước mắt hắn lúc này mới thật sự là tinh hoa.