Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 148 : Xử lý sau cuộc chiến

Ngày đăng: 20:43 20/04/20




Nhạc Vũ vừa nói xong thì hiện trường đều im lặng. Nhị nữ nhìn Tiên Vu Bình đang nằm ngửa đằng xa, trên mặt hiện lên vẻ bàng hoàng chần chừ. Hai người bọn nàng cũng không phải là hạng người ngu xuẩn, chỉ cần suy nghĩ một chút là đã hiểu ý tứ Nhạc Vũ, hai khuôn mặt nhỏ nhắn đều trắng bệch.



Bản thân Tiên Vu Bình bên kia cũng không kìm được giận dữ:



- Sĩ khả sát bất khả nhục! Nhạc Vũ ngươi muốn lấy tính mạng của ta thì cứ tự mình đến lấy đi, cớ sao phải sai khiến tiểu nha đầu tới nhục nhã ta!



Nhạc Vũ hừ lạnh một tiếng, cũng không để ý tới, chỉ nắm chặt đao kiếm trong tay nhìn vào hai tỷ muội, sát ý trong mắt từ từ tràn đầy. Nguồn truyện: Truyện FULL



Bàn về cơ mẫn, Trương Kim Phượng không bằng biểu tỷ, nhưng về phương diện quyết đoán thì mạnh hơn Lý Phỉ Nhứ không chỉ một bậc. Nàng lập tức cắn răng rút kiếm của mình chạy thẳng tới chỗ của Tiên Vu Bình. Nhưng nàng còn chưa từng nhích tới gần, liền thấy Tiên Vu Bình bỗng dưng ngẩng đầu lên, trợn mắt trừng mắt, râu tóc dựng ngược:



- Nhóc con! Ngươi dám!



Một tiếng gầm này hội tụ tất cả nội tức của Tiên Vu Bình, đột nhiên bùng lên như lôi âm, quanh quẩn trong không gian không dứt. Trương Kim Phượng nghe tiếng biến sắc, kiếm trong tay rơi tuột xuống đất, không chỉ bởi vì uy thế lúc này của Tiên Vu Bình mà ảnh hưởng của tiên thiên cường giả và Thừa Vân Môn mấy trăm năm nay quả thật không thể nói vượt qua là có thể vượt qua.



Nhạc Vũ khẽ nhíu mày bước tới, đang lúc mọi người còn đang ngơ ngác thì chân hắn đã dẫm lên mặt Tiên Vu Bình! Đầu của Tiên Vu Bình dưới áp lực bị chân Nhạc Vũ đạp sâu xuống đất gần một thước!



Vẻ mặt bốn người tại chỗ đều hiện lên vẻ kinh sợ, Nhiễm Lực lại càng không đành lòng tốt quay mặt đi, trong lòng thở dài một tiếng, đây cũng là tiên thiên cường giả a! Một người cũng đủ để làm nguyên khí Nhạc gia thành tổn thương nặng nề! Nhưng bây giờ không có chút nào tôn nghiêm bị tiểu chủ nhân nhà mình dẫm ở dưới chân.



Nhạc Vũ lạnh lùng lần nữa nhìn sang nhị nữ. Tuy là không nói lời nào, song hàm nghĩa của ánh mắt băng lạnh kia không nói cũng biết. Lần này ngay cả Lý Phỉ Nhứ, cũng không chút do dự cầm kiếm đâm vào người Tiên Vu Bình mấy kiếm. Tiên Vu Bình đầu tiên là ra sức giãy dụa, đến cuối cùng thì bất động nằm yên.



Thấy chiếc đầu dưới chân đã không còn dãy giụa, chết không thể chết hơn, Nhạc Vũ lúc này mới mới nhấc chân phải lên, mắt của Tiên Vu Bình vẫn mở trừng trừng, dường như là chết không nhắm mắt.
Nhiễm Lực cùng Nhạc Băng Thiến cho là hắn đang nói Lý Phỉ Nhứ cùng Trương Kim Phượng. Nhiễm Lực thì cười hắc hắc còn Nhạc Băng Thiến mặt mày thảm đạm, bất quá cũng không mở miệng khuyên giải.



Bất quá động tác kế tiếp của Nhạc Vũ lại khiến hai người bất ngờ. Lần này hắn cũng lấy ra mười mấy cây ngân châm dài chừng hai đốt ngón tay rồi nhất nhất đâm thật sâu vào trong đầu nhị nữ, sau đó không ngừng nhu động. Nhạc Băng Thiến đang lo lắng không ngừng thì Nhạc Vũ đã rút những cây ngân châm ra, hô hấp của Lý Phỉ Nhứ Trương Kim Phượng lúc này đã bình ổn trở lại, nước da xanh trắng cũng khôi phục chút huyết sắc, tựa hồ là thần hồn bị thương nặng lúc trước đã hoàn toàn chữa khỏi.



Nhạc Vũ khẽ nhíu mày, nghĩ thầm nếu ngay cả như vậy cũng sẽ bị người truy ra thì coi như là số mệnh. Mới vừa rồi hắn đã dùng năng lực giải tích và phương pháp châm cứu để làm lệch đi một chút ký ức của hai người bằng cách tạo thành xung huyết. Điều này có nghĩa là hai người sẽ mất đi ký ức trong vòng mười đến hai mươi năm.Sau này cho dù cả hai có khôi phục thì hắn cũng có đầy đủ năng lực ứng đối.



Biện pháp như thế vào kiếp trước của hắn vô cùng dễ dàng giải quyết. Sau khi dùng nghi khí kiểm tra đo lường, thậm chí không cần giải phẩu là có thể hoàn toàn thanh trừ. Bất quá ở nơi này cho dù là có các loại năng lực kỳ dị nhưng vẫn chưa có đủ các nhận thức và biện pháp với đại não.



Đem hai nữ hài đang hôn mê tiện tay ném vào trong căn phòng nhỏ của Cơ Quan Khôi Lỗi, sau đó tiến hành dọn dẹp chiến trường. Nhìn sơn cốc ngổn ngang, không chỉ Nhạc Vũ mà ngay cả Nhạc Băng Thiến cùng Nhiễm Lực cũng nhăn nhó.



Hai người cũng không tính toán thu nhặt thi thể và xác thú. Xác thú thì còn nguyên vẹn, còn thi thể người thì hầu hết đều biến dạng, muốn nhặt xác cũng không thể. Nhưng vấn đề là số lượng lớn Huyền Huyêt Đằng thì Triền Ti Chú của hắn cũng không thể thu, còn để lại thì cũng không ổn.



Cuối cùng bất đắc dĩ vẫn phải vận dụng Cơ Quan Khôi Lỗi nhổ hết Huyền Huyêt Đằng rồi tiêu hủy. Huyền Huyêt Đằng rất dễ bén lửa nên không thành vấn đề. Còn những thi thể thì dọn đi rồi đem vất vào Vân Sóc Hà để cho đám cá ăn thịt người dưới đó phi tang.



Bản thân Nhạc Vũ thì cố gắng áp chế mùi máu tươi xông vào chiến trường tìm kiếm chiến lợi phẩm. Hắn cũng không quá quan tâm những thương phẩm cùng vàng bạc tài bảo các loại trong xác thú, hắn là không có quá nhiều hứng thú, chỉ lấy những thứ quý giá nhất vừa không bại lộ lai lịch . Thứ có giá trị nhất là con Thập Sắc Tích đã bị Huyền Huyêt Đằng xiết đến nghẹt thở. Nhạc Vũ sau khi rút xương sống ra thì có thể tăng cường cho ba đường long cốt cấp năm trong khôi lỗi khiến nó bây giờ có thể chân chính đối kháng với yêu thú cấp sáu.



Thanh Ánh Nhật Kiếm của Tiên Vu Bình đã bị gãy vụn, trong đó có một chút kim loại quý hiếm không có trong Nhạc gia thành cũng được Nhạc Vũ thu thập, ngoài ra cơ hồ là không thu hoạch được gì.



Nguyên Nhạc Vũ định xem vị cao nhân tiên thiên này của Thừa Vân môn có thứ đồ trân quý nào chẳng hạn như bí pháp của bản môn, đáng tiếc cho dù là trên thân hay trong xác giáp cũng không tìm được gì. Chỉ có trên người Đồ Thành Hiên tìm được một số sách về Trú thú thuật, một số thủ đoạn trong đó có thể áp dụng cho Sơ Tam, coi như là có chút thu hoạch.