Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 194 : Cường hóa Chiến Tuyết

Ngày đăng: 20:44 20/04/20




...... Thời gian thấm thoắt đã bảy tháng sau, tại đáy cốc của Thương Chủy Sơn cách Nhạc gia một ngàn hai trăm dặm, linh lực cuồn cuộn đang hội tụ vào Ngũ Hành tụ linh trận. .



Ở chính giữa pháp trận là một căn phòng nhỏ làm từ trúc. Nhạc Vũ đứng ở trong phòng, thần sắc chuyên chú đang thao túng mấy sợi tơ bạc trên người một nữ tử xinh đẹp nằm trên bàn gỗ.



Hắn đang tiến hành giải phẫu cho Chiến Tuyết, ngoại trừ cho vài một số dược hoàn tại những huyệt vị mấu chốt còn có diện mạo.



Nếu như nhìn kỹ thì diện mạo của Chiến Tuyết đã khác với mấy tháng trước. Mặc dù vẫn bảo trì một số đường nét vô cùng xinh đẹp nhưng Nhạc Vũ tự tin, cho dù là Trữ Vân đích thân đến cũng chưa chắc có thể nhận ra sư muội mình. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.



Bất quá việc thay đổi dung mạo của nàng khiến Nhạc Vũ tốn hao tinh lực còn hơn cả việc cường hóa thân thể cho nàng.



Năng lực tự chữa thương của Chiến Tuyết quả thật quá mạnh mẽ, hơn nữa gần đây cường độ tăng lên không ít khiến việc giải phẫu càng ngày càng khó khăn.



May nhờ còn có Thiên Ti Tuyết Kiếm. Vật này không như suy nghĩ lúc trước của Nhạc Vũ là rơi vào vận mệnh bị bỏ xó, hiện giờ coi như là dao giải phẩu của hắn. Lưỡi mảnh như tơ, lại sắc bén vô cùng khiến trong việc giải phẫu không gì tốt hơn. Ngoài ra hắn còn dùng nhiều loại thủ đoạn, lợi dụng dược vật, khống chế năng lực hồi phục của Chiến Tuyết, dùng hết nửa năm mới có thể thành công thay đổi cơ nhục và cốt cách Chiến Tuyết, định hình lại được khuôn mặt.



Bất quá cũng không biết duyên cớ vì sao mà Chiến Tuyết hiện giờ giống đến tám phần với bạn gái kiếp trước của Nhạc Vũ. Đối với chuyện này, bản thân Nhạc Vũ cũng cảm thấy hết sức kỳ quái vì rất khó khống chế năng lực tự lành của Chiến Tuyết, không thể điều khiển xương mặt và dung mạo sau khi giải phẫu, cuối cùng ra hình dạng như vậy cũng chỉ có thể nói là trùng hợp.



Thật sự thì sau khi trải qua phẫu thuật như vậy mà dung mạo Chiến Tuyết đã không xấu xí đã đủ cho hắn cảm giác ngạc nhiên.



Sau khi hoàn thành xong bước phẫu thuật cuối cùng, nhìn vết thương trên người của Chiến Tuyết đang nhanh chóng khép lại, Nhạc Vũ ôm lấy nàng để vào trong vật có hình dạng quan tài bên trong đầy nước giữa của phòng trúc. Đây là chỗ hạch tâm của Ngũ Hành Tụ Linh Trận, trong phương viên chừng bốn thước, độ dày đặc của linh lực có thể quan sát bằng mắt thường.




Về phần chuyện tình của biệt phủ Tĩnh Hải Tông cũng là Tịch Nhược Tĩnh hỏi thăm ra trong đoạn thời gian này khiến Nhạc Vũ mấy tháng này đều vì nó mà thất thần.



Đây cũng không phải là do hắn tham lam. Huyền Sát Luyện Thi tuy là cường hãn hơn hắn tưởng tượng nhưng dược liệu cần tiêu hao cũng ngoài sức tưởng tượng. Nhạc Vũ đoán chừng cần số dược liệu khoảng gấp ba đến bốn lần số lấy từ biệt phủ Tĩnh Hải Tông mới có thể hoàn toàn hoàn thành bước đầu tiên cường hóa thân thể Chiến Tuyết.



Thở dài một tiếng. Nhạc Vũ nhìn về phía quan tài, sau đó nhíu mày vẻ không đành lòng. Huyền Sát Luyện Thi này ngoại trừ bước đầu tiên lấy thần hồn thi thể thì cũng không có gì giống với các phương pháp bàng môn tả đạo, song quá trình thật sự cũng không dễ nhìn.



- Cũng không biết, rốt cuộc có thể cảm giác đau đớn hay không?



Ánh mắt quét qua gương mặt bình thản của Chiến Tuyết, Nhạc Vũ tự giễu cười một tiếng. Mức độ đau đớn này tuyệt không phải là thân thể loài người có thể thừa nhận. Chiến Tuyết hiện giờ đã chết, còn có thể cảm nhận được cái gì đau đớn? Ngoài ra trong Huyền Sát Luyện Thi còn có nói. Định minh châu thường cách một đoạn thời gian, sẽ tự động tiêu đi ý thức của Huyền Sát Tiên Thi, chỉ để lại ký ức chiến đấu.



Nói cho cùng, nữ hài tuyệt mỹ vô song trước mắt này cũng chỉ là một đứa bé biết nghe lệnh chủ nhân mà thôi.



Khẽ lắc đầu, cảm giác dược lực súc tích trong nước lẫn Hỗn Nguyên chân khí trong cơ thể mình căn bản đã hết, Nhạc Vũ liên tục kết xuất mười mấy pháp ấn, chuẩn bị kết thúc lần cường hóa này.



Ở bên ngoài Ngũ Hành Tụ Linh Trận, cặp mắt xinh đẹp của Nhạc Băng Thiến đang nhìn chăm chú vào phòng trúc đã được phong bến, trong lòng âm thầm oán trách, chỉ bất quá một sát thi mà thôi, làm sao mà cần phải nghiêm ngặt thế? Liếc mắt nhìn một cái chắc cũng không rụng một miếng thịt chứ! Tiểu Vũ ca coi trọng nàng như vậy, sẽ không phải là thích nàng sao?



Thử nghĩ đã thấy hoang đường buồn cười. Nhạc Băng Thiến mắt nhìn về Nhiễm Lực cùng Lâm Trác, sau đó khẽ chau mày. Từ lúc mới bắt đầu, hai người đã thì thầm, không biết đang nói cái gì.