Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 210 : Thiên nhận trảm luân
Ngày đăng: 20:44 20/04/20
Nhạc Vũ thấy thế trong nội tâm thở dài, cũng biết việc này có chút ít làm khó nàng.Với chấp niệm trước kia của Mục Hi Ngọc, cộng thêm huyền sát chân khí của Định minh châu khống chế, khiến cho Chiến Tuyết trở thành một cỗ máy giết người thuần túy, bảo nàng nương tay quả thật là không có khả năng.
Điều này may ra khi hắn luyện chế Chiến Tuyết đến cấp bậc cao hơn thì còn có thể, nhưng hiện giờ trước mắt thì còn khó hơn lên trời.
Nhạc Vũ cười khẽ rồi tiện tay thu lại nhẫn trữ vật của hai người kia. Sau khi hắn dùng Ngũ Sắc Thần Quang phá vỡ cấm chế thì chợt mừng rỡ. Hai người này ở Phù Sơn Tông rõ ràng cho thấy không am hiểu việc luyện dược chế khí, bên trong không hề có tài liệu gì. Bất quá lại có không ít phù triện, còn có mấy bình thuốc, cũng vừa vặn là thứ hắn đang thiếu.
Những phù triện kia ước chừng một trăm tờ, tuy không có phù pháp gì đại uy lực, chỉ đơn giản là Phong Hành phù, Lôi Quang phù, Diễm Linh phù các loại, song đối với chiến lực Nhạc Vũ mà nói cũng là không thể không có lợi.
Điều làm hắn vui mừng nhất là bên trong bình đan dược có hai bình Trúc Cơ Đan, một bình Mãnh Thần Đan. Thứ trước là dung cho tăng tu vi, thứ sau có thể tăng tiến hồn lực Động tâm kỳ, có hiệu dụng kháng cự tâm ma.
Lần đó ở Tĩnh Hải Tông cũng lấy được không ít đan dược, nhưng thứ nhất là hắn phân tích không được, thứ hai không có thực lực luyện chế, thứ ba không cách nào sử dụng, còn không bằng đan dược cấp thấp hơn này.
Về phần những thứ như Ích Thương đan hay Hồi Nguyên đan các loại, Nhạc Vũ cũng không để ý, lần trước thu hoạch đã cực phong phú. Không nói Mục Hi Ngọc thân là đệ tử chân truyền của Thái Huyền tông nên cất giấu cực nhiều, năm người còn lại cũng chuẩn bị chu toàn mới dám xông vào ảo trận.
Sau khi kiểm kê hết những đồ trong hai chiếc nhẫn trữ vật, Nhạc Vũ mới đem bánh xe kia xem xét, hắn thấy trên đó có khắc bốn chữ cổ lớn "Thiên nhận chiết luân".
Nhưng vấn đề là không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, Nhạc Vũ vào kiếp trước làm lính đánh thuê đã hình thành thói quen là phải tính đến chuyện nhỏ nhất. Vì chuyện của Sơ Tam mà đã trễ thêm mấy ngày nên không thể không đề phòng.
Ở trên đường Nhạc Vũ thuận tay đoạt một cái Quảng Lăng đồng lệnh của một người đi lẻ. Trước kia hắn cũng chưa phân tích qua vật này. Ngoại trừ chất liệu thì bên trong cũng không có gì đặc biệt nhưng vì cẩn thận mà hắn cũng không dám sử dụng thứ đã đoạt được ở biệt phủ. Trời mới biết Quảng Lăng Tông có thể làm ký hiệu đặc thù gì đó hay không, từ đó nhìn ra chút dấu vết cũng không phải không thể nào.
Đợi đến chân núi Quảng Lăng Tông, Nhạc Vũ mới bỏ ngụy trang. Lúc này hắn lại khiến cho những người đón tiếp của Quảng Lăng Sơn sợ hết hồn.
Dựa theo hiểu biết của Nhạc Vũ, những đại tông môn này thu thập hai loại đệ tử. Một là môn phái có người đặc biệt tìm kiếm các thiếu niên thiên tư xuất chúng các nơi dẫn vào trong núi, sau này thường là những trụ cột tương lai. Hai là các thế gia cùng môn phái ẩn thế, cứ cách mười năm sẽ đem các đệ tử kiệt xuất đưa tới các đại tông môn.
Bọn họ căn bản đều có tư chất không tệ, cũng là đệ tử chân truyền của các nơi. Bất quá trong số này, có thể đột phá Linh Hư cảnh Kim Đan cảnh cũng là cực ít, bởi vì nói tư chất xuất sắc nhưng cũng có hạn, chân chính xuất sắc đều đã được các đại tông môn tranh đoạt thu nạp.
Nhìn tình hình dòng người đến Quảng Lăng Sơn không chỉ nhiều hơn ở số lượng, tư chất cũng vượt trội. So ra với Phù Sơn Tông không chỉ một bậc.
Quảng Lăng Tông sở dĩ nhiều năm như vẫn có thể áp chế hơn mười tông môn ở Bắc hoang, một trong những nguyên nhân là có căn cơ khổng lồ như vậy.