Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 212 : Phù điêu thần bí
Ngày đăng: 20:44 20/04/20
Phiến cẩm thạch trước mặt cũng tương tự như các phiến khác đặt trên quảng trường.
Điều khiến Nhạc Vũ nhìn chăm chú chính là đồ án lớn khắc ở giữa.
Bên trên đồ án này có khắc mười mấy loại thần thú bao gồm Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ, Chu Tước, Côn Bằng, Khổng Tước… quanh quẩn ở chung một chỗ. Nếu như chỉ trông qua thì không thấy có gì lạ, lúc trước hắn theo Trầm Như Tân tới đây cũng không chú ý.
Bất quá sau khi hắn xem qua những văn tự khắc trong đại điện rồi nhìn lại thì thấy hoàn toàn bất đồng.
Với ba chức năng của hệ thống phụ trợ trí năng bao gồm mô hình hóa, phân tích và hoàn nguyên, chỉ cần bất kỳ thực vật nào lọt vào trong mắt hắn cơ bản đều có thể hiểu rõ, sau đó tiến hành lưu giữ dữ liệu chuẩn xác.
Vào lúc này, Nhạc Vũ đang thông qua chức năng này cảm giác văn tự trong đại điện vào đồ án này hình như là do thủ bút của cùng một người. Mặc dù một bên là phù điêu, một bên là điêu khắc, hiệu quả thị giác hoàn toàn bất đồng, bất quá từ những dấu tích nhân công có thể phân tích ra thủ pháp hoàn toàn tương tự.
Nhạc Vũ lúc đầu còn chưa để ý, dù sao chất đá dưới chân còn cứng hơn tinh cương mấy lần, nếu bản thân không có thực lực tu vi nhất định thì cũng khó mà khắc được văn tự lẫn phù điêu. Nếu cả hai đều cùng do một người khắc thì cũng không có gì ly kì.
Thật ra thì thử nghĩ xem cũng biết, nếu không phải là thứ gì tốt thì Quảng Lăng Tông cũng không tùy ý để nó dầm mưa dãi nắng bên ngoài.
Nhưng khi hắn bước lại vào trong thạch điện, nhìn vào đồ án đầu tiên thì ngẩn ra.
Có lẽ bởi vì nguyên nhân lúc nãy nhìn bộ phù điêu quá kỹ nên lúc này hắn bất giác đem ghép những hình trước mắt và phù điêu ngoài kia, sau đó cảm giác cả hai có thể tiếp xúc lại thành hoàn chỉnh.
- Trong này thật sự có cổ quái.
Nhạc Vũ vẫn không tin cảm giác của mình, lúc này hắn lại lợi dụng hệ thống phụ trợ trí năng thống nhất hai bộ đồ án, quả nhiên thấy những mạch vẽ tiếp xúc với nhau rất phù hợp. Tuy có một phần nhỏ lặp lại nhưng ngắm lại thì đúng là một thể.
Con ngươi của hắn mở to, nỗi vui mừng như điên dâng lên từ nội tâm, biết rằng rất có thể mình đã tìm được cơ hội thoát được khốn cục!
Sau khi đọc qua số sách trong biệt phủ, hiện giờ Nhạc Vũ đã có thể nhận ra một số những tinh cầu kia tương tự với kiếp trước của hắn.
Theo như hiểu biết của hắn hiện giờ thì các loại nguyên tố linh lực cũng là do những vì sao này tạo thành một cách tự nhiên sau khi khai thiên tích địa, hơn nữa còn duy trì cân bằng lẫn nhau nên bản thân đã đại biểu cho phép tắc thiên địa nhất định.
Dĩ nhiên cộng cả những vì sao này gia nhập thì cũng không ảnh hưởng tới đồ án nhưng nếu như thu nhỏ cả bầu trời sao vào phù điêu thần thú này thì sao?
Trong đầu Nhạc Vũ hiện lên bốn mươi chín đồ án trong thạch điện, cộng với bức phù điêu trước mắt này và bản đồ ngôi sao, tất cả ghép vào với nhau.
Đến khi tất cả đã hoàn toàn khớp vào thì đồ hình nhìn như vô cùng thâm ảo này đột nhiên đại biến!
Trong thoáng chốc, Nhạc Vũ dường như đang nhìn thấy một vị lão giả mặc đạo bào màu trắng, đầu đội mũ cao đang lăng không luyện kiếm. Theo thanh kiếm nhìn như bình thường trong tay lão vũ động, tất cả linh lực trong thiên địa sôi trào. Ngay cả mấy chục vì sao trong không trung dường như cũng theo đó để hô ứng.
Kiếm ý mênh mông suýt nữa khiến Nhạc Vũ không có chút nào chuẩn bị thần hồn hoàn toàn sụp đổ!
Nhạc Vũ chỉ cảm thấy đầu óc của mình như vỡ ra, trước mắt hoa lên rồi cảnh tượng vừa rồi hoàn toàn tiêu tán, cảm giác phế phủ của mình đang cuộn lên từng đợt.
Hắn biết hiện tượng này là do thần hồn của mình đã bị hao tổn, vội vàng lấy ra một viên Uẩn thần đan ném vào trong miệng, bắt đầu vận hành ngự khí ngưng thần pháp, nuôi dưỡng thần hồn.
Cùng lúc Nhạc Vũ cũng chợt hiểu, người vẽ đồ hình này dùng một loại thủ pháp tương tự kiếm phù, đem hình ảnh luyện kiếm ẩn tàng trong đó.
Điều kỳ quái là bản thân đồ hình này không hề có linh lực tồn tại, chẳng qua là khi hắn trong ý thức tưởng tượng mà thôi, mới vừa thấy cũng phải là ảo giác, nhưng thế thì tại sao kiếm ý của lão giả vẫn có thể gây tổn thương được cho thần hồn của hắn.
Nhạc Vũ không giải thích được lắc đầu, sau đó lần thứ ba ghép lại các đồ hình, chẳng qua lần này hắn đã đề phòng cao độ.