Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 214 : Quảng Lăng tuyệt kiếm
Ngày đăng: 20:44 20/04/20
Quảng Lăng tuyệt kiếm ngươi nói là "Phi kiếm" mà sư tổ chúng ta lưu lại trước khi phá không phi tiên!
Hoành Dĩ Ninh kinh ngạc, sau đó cười nhạt.
- Làm sao có thể? Ngay từ lúc vài ngàn năm trước, bộ kiếm pháp kia đã thất truyền. Mặc dù có truyền thuyết tổ sư chúng ta có lưu lại một bộ truyền thừa khác ở trong tông môn nhưng đã trên dưới mấy ngàn năm sao không thấy. Nếu không phải như thế thì Quảng Lăng Tông chúng ta cần gì phải bằng vai với Băng Nguyệt tông tại Bắc hoang này?
- Đừng quên Truyền pháp tiền điện chính là do một tay tổ sư làm ra. Quy củ cũng là do ngài một tay chế định. Hơn nữa từ rất sớm cũng đã có người hoài nghi phù điêu thần thú kia rồi.
Trầm Như Tân lắc đầu:
- Ta xem bộ dạng hắn dường như thật sự có lĩnh ngộ
- Phù điêu này có vấn đề thì thế nào? Theo truyền thuyết bộ kiếm pháp kia chính là do tổ sư vào lúc Đại thừa kỳ tâm huyết dâng trào nghĩ ra, tổng cộng mười ba thức, uy lực có một không hai thiên hạ! Bất quá điều kiện tối thiểu của bộ kiếm thuật thấp cũng là Linh Hư cảnh. Lấy thực lực của hắn thì còn kém xa.
Hoành Dĩ Ninh vừa nói vừa nhìn lại nơi xa:
- Hơn trăm vị Đại trưởng lão Nguyên Anh cảnh của tông môn chúng ta qua mấy ngàn năm dốc hết tâm huyết bất qua cũng chỉ căn cứ theo những đồ hình ở Truyền pháp điện mà phục chế ra được mười thức, uy lực chưa tới ba, bốn. Tiểu tử kia có tài đức gì mà có thể vượt qua mười mấy đời tổ tông Quảng Lăng Tông chúng ta?
Trầm Như Tân cười cười không nói, cũng không tranh biện. Thật ra thì lúc này ngay cả hắn cũng không hiểu được ý nghĩ của mình. Nguồn: https://truyenfull.vn
Hoành Dĩ Ninh cũng đổi câu chuyện:
Bất quá nếu là trưởng bối tới đây thì hắn không thể không đáp. Huống chi với thân phận nữ nhân này, ngày sau tùy tùy tiện tiện nói một câu cũng có thể gây khó cho hắn, vì thế không nên đắc tội mới tốt.
Tuy là trong lòng có chút không kiên nhẫn, bất quá lúc này Nhạc Vũ cũng chỉ có thể đứng dậy hướng đối phương thi lễ.
- Nhạc Vũ ra mắt chân nhân! Đệ tử ở chỗ này chẳng qua là vì tìm hiểu kiếm thuật, hiện giờ cũng có chút sở đắc.
- Tìm hiểu kiếm thuật? Chẳng lẽ nói phù điêu này thật có cổ quái?
Đoan Mộc Hàn chỉ chốc lát đã khôi phục nguyên trạng, nghi ngờ nhìn Nhạc Vũ một cái, sau đó cũng khoanh chân ngồi xuống ở trên bậc thang, bình tĩnh nhìn phù điêu kia,
Lần ngồi xuống này của nàng chính là suốt một ngày, đến cuối cùng nhíu mày liễu đứng lên:
- Cũng đâu có vấn đề gì đâu mà ngươi đã nhìn nó hơn hai mươi ngày?
Nhạc Vũ nghe vậy im lặng, đang lúc nghĩ làm sao để giải thích thì Đoan Mộc Hàn cười lắc đầu:
- Bỏ đi! Xem như ta đã gặp qua người đệ tử này, cũng thật là một người thú vị! Về phần phù điêu thần thú này, khanh khách! Rốt cuộc ngươi sở ngộ ra cái gì, mấy ngày sau gặp mặt sẽ hiểu!
Đoan Mộc Hàn nói xong thì ngự kiếm bay thẳng phía chân trời, chỉ để lại Nhạc Vũ nhướng mày ngơ ngác.