Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 274 : Thú triều tập lai

Ngày đăng: 20:45 20/04/20




Nhạc Vũ thầm cảm vọng Chiến Tuyết rồi cảm nhận được ý vui mừng và mong đợi trùng kích mãnh liệt. Hắn kinh ngạc vì không biết hồn lực của Huyền Sát Tiên Thi đã đột nhiên tăng trưởng đến mức độ này.



Mới vừa trước đó không lâu, ngay cả việc cảm ứng với Chiến Tuyết cũng vô cùng khó khăn, chưa nói tới trao đổi ý niệm.



Nhạc Vũ cũng không có tâm tư tra cứu việc này, hắn chỉ cần xác định Thông U và Định Minh châu hoàn hảo là đủ, có thể tùy thời triệu ra Chiến Tuyết. Nếu thật sự gặp phải chuyện lớn gì thì đây cũng là chỗ dựa duy nhất.



Đoan Mộc Hàn ngự Chu Lệ Kiếm trong nháy mắt đã lướt ra hơn mười dặm, chỉ qua mấy chục nhịp thở đã bỏ xa đám tu sĩ vừa thoát ra.



Bất quá vừa lúc thấy được Quảng Lăng Sơn ở phía chân trời thì Đoan Mộc Hàn chợt dừng lại, lơ lửng trên độ cao mấy ngàn thước.



Nhạc Vũ mới đầu còn cảm giác kỳ quái. Song khi hắn ngẩng đầu lên dùng thần niệm thăm dò thì thân thể khẽ chấn động, vẻ kinh dị hiện rõ trong mắt.



Trong phạm vi có thể quan sát thì có không dưới một vạn yêu thú cấp năm đang từ bốn phương tám hướng tràn tới Quảng Lăng Sơn. Linh giác cũng có thể cảm nhận đằng xa đang có vô số yêu lực cuồng bạo rối rít hội tụ. Trong phương viên trăm dặm, linh lực thiên địa đang phập phồng bất an.



Ở trên bầu trời cũng có tình hình đồng dạng, phi cầm cơ hồ phủ kín trên đầu.



- Thú triều, đây là thú triều! Làm sao có thể có thú triều quy mô như vậy xuất hiện ở chỗ này.



Nhạc Vũ quay đầu nhìn về thanh âm vọng lại thì thấy phía sau có một đám đệ tử Quảng Lăng Tông cùng tán tu cũng đang đuổi theo, sau đó hết thảy đều dừng lại kinh hoàng nhìn bốn phía. Một số người nhát gan đã dứt khoát xoay người, quay đầu rời đi.



Thật ra Nhạc Vũ cũng đã từng nghe qua tai họa thú triều trong dãy núi Lạc Hà. Nơi đây tuy là chỗ ở của nhiều tông môn bắc hoang nhưng đồng dạng cũng là chỗ hội tụ của nhiều yêu thú cao cấp. Cái gọi là thú triều chính là chỉ yêu thú cao cấp độ kiếp mà dẫn đến yêu thú chạy trốn quy mô lớn.



Bất quá thỉnh thoảng cũng có một số yếu thú thượng vị khu sử đồng loại, công kích tu sĩ. Hàng năm cũng không thiếu các môn phái nhỏ mang họa diệt môn vì thú triều.



Nhưng vấn đề là ở chỗ trong dãy núi Lạc Hà gần vạn năm thời gian mà Quảng Lăng Tông ở, trong vòng ba ngàn dặm có thể nói không có yêu thú nào tồn tại!




Trận gió mạnh phía sau càng lồng lộn. Đoan Mộc Hàn phất tay một cái, chiếc khăn gấm đang bị áp chế lại chợt vẫy lên hất phong lực ra khoảng mười trượng Chu Lệ Kiếm hồi lại quét ngang về hai bên tả hữu. Sau đó chỉ nghe "đinh" một tiếng rồi Lệ Thiên Tuyết, rốt cục hiện thân bay về phía sau.



Trên thân hắn vẫn còn một tầng Phong giáp cực mỏng, Hỏa lực cuộn vòng trên thanh kiếm lửa thủy chung không cách nào xâm nhập, trên gương mặt tuấn tú vẫn nở một nụ cười.



- Không hổ là chủ mẫu đại nhân, vừa chuyển thế hơn hai mươi năm đã có được mấy phần phong phạm tung hoành bắc hoang năm đó? Một kiếm mới vừa rồi, nếu như không phải tiểu bộc ngàn năm qua chăm chỉ thì chắc là đã vẫn lạc đương trường. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn



- Ai là chủ mẫu của ngươi? Lần này Lệ gia các ngươi xâm phạm Quảng Lăng Tông ta, chẳng lẽ muốn cùng với chúng ta không chết không thôi?.



Đoan Mộc Hàn vẫn lạnh lùng trên mặt thủy chung bao phủ sương lạnh. Tay trái của nàng sử ra một kiếm quyết, Chu Lệ Kiếm liền biến thành một con rồng lửa dài hơn một trượng đánh thẳng về phía trước. Dọc đường cũng không biết gia cường thêm bao nhiêu bí pháp mà chẳng những viêm lực càng tụ càng thịnh, kiếm thế cũng tăng tới cực hạn.



Bất quá nụ cười trên mặt nam tử tà mị vẫn không thay đổi, chỉ có đôi môi càng cong lên.



- Chủ mẫu là nói đến kiếp trước. Đại nhân nhà ta nếu biết ngài đã chuyển sang kiếp khác thì không biết sẽ cao hứng thế nào! Lệ Thiên Tuyết thực không dám bất kính, vạn bất đắc dĩ mới chạy tới ngăn trở. Sau khi trở về chỉ sợ là bị cắt đứt chân đây! Về phần nói đến không chết không thôi. Ha hả! Yêu Suất nhà ta đã lựa chọn động thủ vậy thì cũng không sợ hãi Quảng Lăng Tông ngươi trả thù.Nói ra thì chủ mẫu đại nhân cũng là đồng môn, sao nhất định phải đối địch với bọn ta.



Hắn vừa nói xong thì chợt nghe từ phía Quảng Lăng Sơn đột nhiên vang lên một tiếng thét dài giận dữ. Nhạc Vũ chỉ cảm thấy trong đầu đau nhói, Xuyên Vân Toa cũng loạng choạng.



Lệ Thiên Tuyết cũng theo đó cười to:



- Lão tổ tông đã tỉnh lại! Lần này ta xem Quảng Lăng Tông các ngươi làm thế nào để ngăn ngài thoát khốn.



Hắn vừa nói, thân thể bay lượn trong gió, tiêu sái ung dung. Chu Lệ Kiếm đuổi theo không dứt nhưng thủy chung không thể đụng vào.



Nhạc Vũ trong lòng hơi trầm xuống, bất quá khi hắn quay đầu nhìn lại thì thấy trong mắt Đoan Mộc Hàn tràn ngập sát cơ, lôi quang thoáng hiện nơi ngón tay trỏ.