Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 300 : Kết thúc sắp tới

Ngày đăng: 20:45 20/04/20




Lúc này trên dưới Quảng Lăng sơn cực kỳ náo nhiệt. Đệ tử trong tông môn có tới mấy vạn, đào thải chỉ còn lại chưa đầy trăm người, bất quá lúc này không khí khẩn trương huyên náo càng thêm nồng hậu.



Có người thầm nghĩ muốn nhân buổi thi đấu này có thể tiến thêm được một bước, cũng chuẩn bị tham quan học tập những tinh anh tông môn đấu pháp so kiếm. Nếu có được chút lĩnh ngộ, đối với ngày sau đều có chỗ tốt. Mặc dù có người đã hoàn toàn mất hết hi vọng đối với tiền đồ, cũng chuẩn bị xem náo nhiệt một chút, rốt cục người đoạt được quán quân cuối cùng sẽ là ai.



- Hắc! Đúng là có chuyện để xem giữa đệ tử nhập môn từ sáu mươi năm cùng đệ tử nhập môn được chín mươi năm. Nếu chín mươi năm sau còn chưa đột phá được Linh Hư Tâm Động kỳ, như vậy cả đời này chỉ sợ rất khó lên được Kim Đan!



Khi nói ra những lời này, trên mặt Thượng Ngạn tràn đầy vẻ thất ý:



- Ta nhập môn hơn sáu mươi năm, xem như may mắn đột phá Linh Hư cảnh. Nhưng nếu muốn lên đỉnh Kim Đan, cũng phải chờ xem còn có cơ hội hay không. Nhưng chỉ tiếc trận đấu vòng loại lần này gặp phải đối thủ thật sự quá lợi hại. Miễn cưỡng chống được tới hơn một ngàn người phía trước, cuối cùng vẫn bị chiếm lấy tiện nghi, hiện tại chỉ đành chờ thêm mười năm nữa.



Nhạc Vũ nhắm mắt trầm mặc không nói, vẫn không ngừng đem một bộ phận hồn lực cùng Đại Hỗn Nguyên chân khí không ngừng hòa trộn vào nhau, tạo thành dung hợp.



Đối với tình cảnh của Thượng Ngạn, hắn cũng có biết một chút. Trong tông môn phàm là có thể tu hành đến Linh Hư cảnh giới, cũng đều đạt được thân phận nội môn đệ tử. Nhưng cho dù là nội môn đệ tử, cũng chia thành ba bảy loại. Xem ở thiên phú cùng chiến lực, mỗi cách đãi ngộ đều khác nhau.



Đặc biệt là chiến lực, tiền cảnh tương lai càng tốt, càng được xem trọng. Những người có tư chất tốt, phương diện chiến đấu lại bình thường, ngược lại cũng không được chào đón.



Thượng Ngạn so với những người đạt qua con số ngàn kia, cũng còn kém một chút. Hơn nữa trong số những đệ tử nhập môn được chín mươi năm, căn bản đều có người mạnh, Thượng Ngạn ở lần thứ ba so đấu, lấy được thành tích này đã xem như không tệ.



Nhưng vấn đề là con đường tu chân, kém vài năm cũng đã khác biệt một trời một vực. Nếu lần này có thể đạt được tông môn ủng hộ, tương lai cơ hội Thượng Ngạn đột phá được Kim Đan cũng lớn hơn mấy phần.



Tuy là hiểu được việc này, nhưng Nhạc Vũ cũng không thể giúp được gì.




Hôm nay vẫn chỉ là sơ giai, nhưng chỉ cần Nhạc Vũ có thể tiếp tục luyện khí hóa thần, khiến cho Tam Muội Chân Hỏa tiếp tục lớn mạnh, cuối cùng có thể làm cho Vực Ngoại Thiên Ma hoàn toàn lẩn tránh.



Đi tới một bước đó đã xem như tiến vào Dung Hợp kỳ.



- Hôm nay chẳng qua là chín mươi hai thạch lực mà thôi. Đã có được hiệu quả như vậy, đến trăm thạch lực chỉ sợ sẽ càng kinh người hơn! Cũng không biết khi ta đạt tới ngụy đan cảnh giới, lực lượng có thể đạt tới một trăm hai mươi thạch hay không? Nghe nói có một ít Kim Đan tu sĩ, cũng chỉ như vậy! Chỉ có Chiến Tuyết, hôm nay đã đạt tới một trăm sáu mươi thạch.



Trong lòng Nhạc Vũ bất đắc dĩ, hắn có lòng muốn tiếp tục đến Vạn Tiên Quật, nhưng hôm nay vẫn còn chưa thể hoàn toàn phân tích hết. Trước mắt linh dược luyện thể giai đoạn thứ hai đoán chừng nhiều nhất chỉ cần dùng bốn năm ngày đã đủ làm cho hắn phá sản.



Thu lại hồi tưởng, Nhạc Vũ tiếp tục rèn luyện chân khí thần hồn. Cho đến ngày kế, kéo tới giữa trưa, Nhạc Vũ ngự kiếm lên thẳng trên đỉnh núi, ngồi xếp bằng trên một nham thạch dưới tầng mây.



Đầu tiên hắn nhìn về phương hướng Ngọc Dung Phong, giờ phút này sau khi đạt tới Linh Hư cảnh giới, tầm mắt của hắn cũng đã tăng trưởng thật lớn. Loáng thoáng liền có thể nhìn thấy được tình trạng bên kia.



Chẳng qua chỉ trong chốc lát Nhạc Vũ lại lắc đầu, tình hình bên kia mặc dù không náo nhiệt như ba tháng trước, nhưng hôm nay vẫn có người xếp hàng, xem ra hắn muốn luyện pháp bảo huyền binh phải đợi đến sau cuộc so đấu rồi hãy nói.



Nhạc Vũ thu liễm tâm thần, ánh mắt chuyên chú nhìn qua dãy núi trùng điệp trong mây.



Quảng Lăng Tuyệt Kiếm chính là kiếm pháp do khai sơn tổ sư sau khi đạt tới Đại Thừa cảnh giới đã tìm hiểu từ thế núi Quảng Lăng cùng những đám mây mù biến hóa mà sáng chế.



Mà ngày đó tuy rằng Nhạc Vũ từ trong huyễn tượng bắt chước được kiếm ý, nhưng nếu hắn muốn đạt tới thần vận, lại không thể không mô phỏng theo tổ sư.