Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 33 : Phân tích yêu thú
Ngày đăng: 20:42 20/04/20
Lúc trước nhìn thấy Phong Dực Huyền Hồ sử dụng thiên phú thần thông, Nhạc Vũ liền nghĩ sau khi xuyên qua, ở gần cạnh trang viên nhìn thấy cuộc đấu giữa người cùng yêu thú.
Trường Nha Ma Tượng đồng dạng là yêu thú cấp hai, cũng là dị thú cao cấp nhất đã thức tỉnh thiên phú thần thông trước khi trưởng thành. Bất quá bởi vì hình dáng khổng lồ, cùng lực phòng ngự càng mạnh hơn cả sắt thép trọng giáp cấp năm, lại thêm thạch giáp trải rộng quanh thân, khiến võ sư kia không thể làm được gì nó. Cuối cùng phải nhờ những võ sư cùng tá điền ở quanh thôn trang đúng lúc khẩn cấp vận chuyển tới một chiếc Xuyên Vân Nỏ mới có thể giết chết nó.
Lúc ấy làm Nhạc Vũ khắc sâu ấn tượng chính là Trường Nha Ma Tượng sử dụng hai loại thiên phú thần thông, một là thạch thương, cùng thần thông biến hóa lớp da bên ngoài thành đá.
Điều này làm cho hắn cảm thấy kính sợ đối với loại lực lượng vô danh này, đồng thời vô cùng tò mò, có loại dục vọng muốn chiếm hữu trong tay. Nhưng cho đến nay Nhạc Vũ chỉ biết đó chính là thổ linh lực, ngoài ra không cách nào hiểu được phương pháp cùng nguyên lý sử dụng.
Thật ra lúc ấy hắn cũng muốn tiến hành phân tích thân thể Trường Nha Ma Tượng, nhưng ma tượng lại chết ngay tại chỗ, bên trong thân thể đã mất đi những vật chất thần bí như nguyên lực cùng linh khí, không thể xem là đầy đủ, đối với việc suy tính những thần thông kia cũng không có quá nhiều tác dụng. Thứ hai lúc ấy Nhạc Vũ căn bản không có cơ hội đến gần, thi thể ma tượng đã bị phân giải ngay tại chỗ, sau đó được phân phối cho mấy thôn trang đã xuất lực.
Nhạc Vũ từ rất sớm đã từng chú ý tới bên trong Nhạc gia thành đã sớm có yêu thú được chăn nuôi như gia súc. Bất quá những loại thịt này vẫn là một trong những vật liệu sinh hoạt khan hiếm nhất bên trong thành.
Mấy tháng sau đó, Nhạc Vũ đã cố gắng tìm hiểu về nguyên lý của nó từ trong những bí tịch vũ kỹ, nhưng dù hắn đã xem hết toàn bộ những bí tịch bên trong Tàng Thư quán, ngoại trừ biết thêm tên gọi của những thiên phú thần thông, không biết thêm gì khác. Cuối cùng hắn phải cố gắng thông qua việc phân tích thân thể của những yêu thú khác để tìm kiếm nguyên nhân, đồng dạng vẫn không thu hoạch được gì.
Đáng tiếc con Xà Vĩ Quy này đã chết, linh lực chân nguyên đã hoàn toàn ngưng kết, Nhạc Vũ không cách nào làm được việc phân tích đầy đủ. Nếu không phải như thế, hứng thú của hắn đối với đôi mắt này sẽ vượt hẳn cả Tật Phong Thuật kia.
Cũng giống như việc lấy được Hồng Mi Ưng Cốt Tiễn, Nhạc Vũ cũng không lựa chọn đem thi thể những yêu thú này mang đi, nếu để cho người khác biết bọn hắn có thể thâm nhập ra ngoài khu vực của khe sâu, còn mang theo mấy thi thể thượng vị yêu thú có thực lực tương đương võ sĩ cấp chín an toàn trở về, như vậy chỉ biết tăng thêm phiền toái cho chính mình.
Thời gian sau đó, Nhạc Vũ lại đem phạm vi hoạt động của hai người hơi rút lại phía sau. Tính cách của hắn thoạt nhìn có chút to gan lớn mật, kỳ thật rất cẩn thận, làm việc luôn không thích mạo hiểm. Mặc dù có đôi khi hắn có thể làm ra chuyện có chút khác người, tỷ như chuyện phục kích bốn gã võ sĩ khi trước. Nhưng tuyệt đại đa số thời gian, chỉ là vì nhìn thấy lợi ích lớn hơn mấy chục lần hoặc là vì bị bức bách bất đắc dĩ.
Trên thực tế hiện tại hai người xâm nhập tới đây không phải vì muốn vứt xác người ở nơi này. Nếu người chết ở trong khu vực chỉ có loại yêu thú hạ vị cấp hai, như vậy thật quá giả tạo. Còn việc có thể đạt được bản đồ kết cấu thân thể đầy đủ của Phong Dực Huyền Hồ chính là niềm vui ngoài ý muốn.
So sánh với khu rừng bên ngoài khe sâu, vùng núi phía sau an toàn hơn rất nhiều. Về phần phương diện dược liệu, chỉ tính phạm vi khu vực Hắc Vân sơn đã đủ cho bọn họ tiêu tốn mấy ngày thời gian tiến hành sưu tầm.
Không thể phủ nhận chính là Nhạc Vũ đối với những yêu thú cấp ba cấp bốn phi thường hứng thú, nhưng điều này chỉ ở tình huống có thể bảo đảm tính mạng của bản thân. Đặc biệt sau khi đánh một trận với Nhạc Hữu Thành, cùng với việc đúng lúc nhìn thấy cuộc chiến của các yêu thú thượng vị, bây giờ Nhạc Vũ càng thêm dè chừng cùng sợ hãi. Thế giới này có quá nhiều điều kỳ dị không cách nào lường trước, Nhạc Vũ cảm thấy nếu cần cẩn thận thì nên cẩn thận vẫn tốt hơn…