Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 346 : Cửu trọng lôi kiếp
Ngày đăng: 20:45 20/04/20
Vọt ra khỏi động phủ, Nhạc Vũ quả nhiên thấy bên kiếp vân đang tụ tập bên chỗ Vân Thanh Phong. Nhíu mày, hắn không chút do dự ngự kiếm bay thẳng vào chỗ giữa kiếp vân tụ tập, đến khi tới một dược viên nằm trên độ cao bảy ngàn trượng mới ngừng lại. Sau đó chỉ thấy Sơ Tam đang ở trong đó giang cánh bay loạn, mấy thần thú khác đang đồng thời rống lên tựa hồ để lay tỉnh nó.
Bất quá đến khi trông thấy Nhạc Vũ thì cảm giác bất an của Sơ Tam cũng dần ổn định, chậm rãi đáp xuống rồi hướng lên trời cao hú dài lảnh lót như khiêu khích.
Nhạc Vũ cười khổ, ý tứ trong tiếng hú này của Sơ Tam ước chừng là cha ta tới, ta còn sợ ngươi cái gì, ngươi có gan đánh chết ta đi.
Còn đang suy nghĩ xem rốt cuộc Sơ Tam học những câu thô tục này ở đâu thì thấy một người đến bên cạnh nắm lấy tay gầm gè:
- Trước kia ngươi luôn chối cãi, lần này bị bắt hiện hình nên nhận đi. Vân Thanh Phong của chúng ta bị con linh sủng của ngươi hại cho đến khổ.
Nhạc Vũ bất giác mỉm cười:
- Chu sư thúc tổ, ngươi nói Sơ Tam nhà ta hại các ngươi hại đến khổ, điểm này ta nhận. Bất quá những lão già các ngươi làm hư Sơ Tam như vậy thì tính làm sao? Lúc trước nó tới Quảng Lăng Tông còn như tờ giấy trắng.
Chu Húc tự nhiên không chịu nhận, mãnh liệt lắc đầu nói:
- Giấy trắng? Ngươi tự nói mà thôi, ta xem trong bụng đầy ý xấu. Ban đầu thay ngươi trả thù ta chẳng phải do Thanh Li nhà ta giật dây? Ta biết tài lực hiện giờ của ngươi có hạn nên cũng không muốn nhiều, nghe nói gần đây ngươi nhận được ba trăm vạn linh thạch, Vân Thanh Phong chúng ta chỉ cần một nửa là được!
Nhạc Vũ cũng bất đắc dĩ, vào lúc Sơ Tam độ kiếp, hắn cũng không muốn dây dưa với lão đầu này, phất tay nói:
- Đừng nói nữa! Ăn trộm linh dược không chỉ mình Sơ Tam. Chu sư thúc tổ nói hay lắm. Nếu như muốn bồi thường thì ta cũng đồng ý nhưng nếu sau này động phủ muốn mượn Sơ Tam hỗ trợ thì đừng trách đệ tử ta không nói tình cảm
- Ai nha! Ngươi còn dám uy hiếp ta?.
Chu Húc một tay chống nạnh, một tay chỉ vào Nhạc Vũ, cả người giận đến phát run. Qua một hồi lâu lại rũ xuống, uể oải nói:
Bên kia Thanh Li lại hừ hừ, Chu Đổng cũng kịp thời thuật lại nói:
- Nó nói ngươi thật không biết xấu hổ, tự mình dát vàng lên mặt, Nhạc sư huynh so với ngươi mạnh hơn không chỉ một điểm nửa điểm! Đệ nhất trong tông môn phải là Nhạc sư huynh mới đúng
Chu Húc lườm một cái nhưng cũng không nổi giận mà chỉ nhìn Sơ Tam suy nghĩ.
Đến tầng lôi kiếp thứ bảy, trên người Sơ Tam bị bóc ra từng mảng huyết nhục lông vũ lớn hơn nữa, bất quá có linh khí bổ sung nên khôi phục cũng cực nhanh.
Qua đến tầng lôi kiếp thứ chín thì thân hình Sơ Tam đã đại biến. Lông vũ toàn thân lấp lánh như ngọc lưu ly, thân hình giống khổng tước đến chín phần, bất quá vẫn bảo lưu mũ phượng, hiển nhiên là huyết mạch phượng hoàng sau lần lột xác cũng không bị bài xích. Chờ cho kiếp vân tan hết thì Sơ Tam khẽ vẫy thân rồi đắc ý hướng lên trời ngao một tiếng, hài lòng bay trở về bên người Nhạc Vũ.
Đám người Nông Dịch Sơn thấy thế cũng đều lộ vẻ vui mừng. Duy chỉ có Xương Băng Hồng đi tới bên cạnh Nhạc Vũ lạnh lùng nói:
- Hôm nay Sơ Tam huyết tính chưa đầy, ngươi không thể quá mức chiếu cố. Lần sau lôi cấp nhất định sẽ không còn là Tử hồn lôi dễ dàng như vậy.
Nhạc Vũ hơi run sợ, nhớ tới gần đây dã tính và kỹ xảo chiến đấu của Sơ Tam quả thật chưa đầy, quá mức lệ thuộc vào hắn. Chẳng qua thần thú bậc này nếu thả tự do, đừng nói là hắn không yên lòng, tông môn cũng chắc chắn ngăn cản, ở ngoài Quảng Lăng Sơn quả thật không thể bảo đảm an toàn.
Nếu muốn tiến hành rèn luyện phương diện này cũng cần suy nghĩ kỹ càng.
Xương Băng Hồng nói xong câu này liền xoay người rời đi. Thần thú vây quanh Vân Thanh Phong để che chở cũng kêu to tựa như chúc mừng, còn có hai vị biến thành hình người cười dài.
Sơ Tam lại càng đắc ý, cố ý khoe khoang, quang hoa quanh người tăng mạnh, tế lên một đạo Ngũ Sắc Thần Quang chà lên một chỗ của linh trận cấm chế khiến nó dao động dữ dội.
Nhạc Vũ đang cảm giác phiền não cũng bị đánh thức, nhất thời cũng quên trách cứ Sơ Tam mà nhìn chằm chằm vào phần đuôi của nó. Ở đó là tầng thứ ba của Ngũ Hành Phù Trận, bất quá lại không phải là ba trăm mà là chín trăm linh phù! Ngoài ra hai tầng phù trận bên trong cũng nhiều hơn một trăm năm mươi đạo linh phù.