Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 354 : Thập phương chi môn
Ngày đăng: 20:45 20/04/20
Ngay cả Lý huynh cũng là cho là như vậy sao? Ta cũng có cảm giác như thế! Lẽ ra có siêu phẩm pháp bảo Thập Phương Môn nơi tay, Hoa Tập Nhân có ưu thế. Nhưng sao ta vẫn thấy hài tử này không thể đánh bại Nhạc Vũ. Nông chưởng giáo, Nhạc Vũ là đồ tôn ngươi, không biết ngươi cảm thấy ra sao?
Người nói chuyện là một lão nhân mặc đạo bào màu xanh, vừa lên tiếng vừa nhìn chằm chằm vào Nhạc Vũ.
Nông Dịch Sơn nghe vậy cũng thản nhiên vuốt chòm râu dài nói:
- Nói ra thật xấu hổ, thật không biết ai sẽ thắng.
Trong lòng lão cũng hết sức bất đắc dĩ, những lời này không phải hư ngôn mà thật sự nhìn không ra, lại hết sức kinh dị nhìn cánh cổng phía sau Hoa Tập Nhân!
Một Vân Mộng Tông đã như thế, tâm thái của các đại môn phái Trung Nguyên khác chắc cũng đồng dạng, những trọng bảo mà đệ tử môn phái họ mang theo dù không bằng Thập Phương Môn nhưng cũng không khác nhau lắm!
Quảng Lăng Tông bọn họ mặc dù cũng là đại tông môn nhưng lần này lại lộ ra vẻ nghèo túng.
Đoan Mộc Hàn bên kia thở dài:
- Ta không nhìn lầm chứ? Cái kia lại là Thập Phương Môn! Trọng bảo bậc này đem cho một tu sĩ Linh Hư cảnh, chẳng lẽ Vân Mộng Tông sợ người khác đoạt?
Trầm Như Tân khẽ nhếch môi, sát niệm và hận ý rừng rực trong mắt, sau đó cười lạnh nói:
- Bọn họ làm sao có thể có sợ? Những thứ này trừ phi là cao nhân chân chính đã đến cảnh giới Đại Thừa có thể cầm tỏa không gian thì sao có thể cướp đi? Những cao nhân tới cảnh giới đó cũng có thể xuyên toa không gian, không cần vật này, cần gì đắc tội với năm tu sĩ đã phi thăng của Vân Mộng Tông? Nếu là Sơ Tam ngày sau có thể tiến thêm mấy cấp, với thần thông thiên phú của nó cũng có thể đoạt lấy vật này, nhưng hiện giờ bắt nó xuyên qua quỹ tích của Thập Phương Môn, mặc dù có Ngũ Sắc Thần Quang thì chắc cũng không làm được gì.
Đoan Mộc Hàn liếc hắn một cái, sau đó lại lo lắng:
- Vân Mộng Tông vì chuyện Tử Vân Tiên Phủ cũng ra rất nhiều tiền vốn. Chẳng qua là Tiểu Vũ muốn đánh bại Hoa Tập Nhân không khó, nhưng nếu cộng thêm Thập Phương Môn, lại chỉ sợ không phải là đối thủ .
Lúc này hắn đã nhàm chán đến sắp ngáp, tinh thần vừa chút hứng khởi lại rũ xuống.
Nếu là so đấu khác, có thể Nhạc Vũ còn có thể có chút hứng thú.
Nhưng những thứ phù trận này sau khi Diễn Thiên Châu tiến hóa thì làm vậy không khác múa rìu qua cửa Lỗ Ban, còn xa mới đủ lực uy hiếp hắn.
Chỉ có cánh cổng sau Hoa Tập Nhân mới khiến hắn có đôi chút kỳ quái, nhất thời cũng đoán không ra đây là loại pháp bảo nào. Chưa nói là tác dụng, ngay cả phẩm cấp cũng không biết, hồn thức hắn mới vừa tới gần đã bị đánh văng ra, hiển nhiên không phải là phàm vật.
Tình hình như thế, trước đây Nhạc Vũ cũng chỉ từng gặp ở thanh huyền binh trấn sơn Tử Hiên kiếm của Nông Dịch Sơn.
Nhạc Vũ cũng không dây dưa, 365 cây Tam Diệu Như Ý lôi châm dưới sự chỉ huy của ý niệm nhất nhất tạo thành một lôi võng phương viên trăm trượng trong nháy mắt đánh nát kì trận. Sau đó lấy lực điện từ mang theo tiếng rít kinh hồn tấn công thanh niên đang ngây người kia.
Mặt mày Hoa Tập Nhân lúc này tái nhợt, lúc trước đối phương còn chưa biểu hiện thực lực chân chính nên dễ dàng biến đổi kì trận, nào ngờ trong nháy mắt cả trận đạo là niềm kiêu ngạo của hắn đã bị đánh tan tàn, cơ hồ phá hủy lòng tin.
Mãi cho đến khi đám ngân châm bay đến trước mặt, Hoa Tập Nhân mới kịp phản ứng, đem cái cổng vòm cổ xưa ra chắn trước người. Đám Tam Diệu Như Ý lôi châm vừa cuồng bạo đánh vào như mưa qua cánh cổng thì đột nhiên biến mất vô ảnh vô tung như chưa từng tồn tại, Nhạc Vũ thấy thế hơi nhíu mày, tâm niệm vừa chuyển thì lộ ra vẻ chợt hiểu.
- Nguyên lai là bảo vật trấn tông Thập Phương Môn của Vân Mộng Tông, không trách có thể làm mình cảm thấy nguy hiểm .
Thật ra lúc trước Nhạc Vũ cũng có nghĩ tới vật này, chỉ là trong một quyển tạp ký mà hắn đọc không có vẽ đồ hình, theo như truyền thuyết cũng là hư ảo. Cộng thêm hắn nghĩ Vân Mộng Tông không thể nào đưa nó cho một đệ tử Linh Hư cảnh nên mới hơi bất ngờ.
Pháp bảo này trong truyền thuyết có thể tùy thời mở ra mười cánh cổng "xuyên qua không gian" nên có tên là "Thập Phương Môn", cho dù là một kẻ không có nội tức cũng có thể bình yên qua cửa. Còn nếu là tu sĩ Kim Đan thì trước khi đạt được Nguyên Anh thậm chí Đại Thừa có thể du hành qua không gian loạn, tựa như vừa rồi có thể dẫn đòn công kích vào không gian khác, có thể nói là chí bảo hộ thân trốn chạy.
Nghĩ tới điểm này, Nhạc Vũ bất giác nheo mắt, cảm giác Tam Diệu Như Ý lôi châm vừa bị truyền tống nơi xa đang nhanh chóng quay về.