Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 434 : Diễn Thiên chi biến
Ngày đăng: 20:46 20/04/20
Chỉ thấy Thập Ngự Phục Ma kiếm trận trên không trung đang chém xuống bên dưới, linh lực được tập trung bên trên lúc này cũng đang từ từ yếu bớt, chẳng qua chỉ ở trong tích tắc nên còn chưa nhìn thấy được rõ ràng.
Nhạc Vũ trong nháy mắt đã hiểu ý đồ của đối phương là muốn rút củi dưới đáy nồi, chặt đứt cung ứng linh lực cùng cướp lấy linh trận của mười hai ngọn núi.
Không thể không thừa nhận, phương pháp kia dùng thật tốt, một khi chặt đứt hơn phân nửa linh lực của Càn Khôn Hoàn Tỏa Tinh Thông Trận, như vậy linh mạch tối đa chỉ có thể duy trì đại trận vận chuyển được bốn canh giờ. Nếu trước khi "quang não" bể tan tành hắn còn có biện pháp ngăn cản đối phương xâm nhập, nhưng bây giờ quả quyết không thể nào làm được.
Chẳng qua lúc này trong đầu Nhạc Vũ không cảm giác nguy hiểm, mà cảm giác ra được cơ hội!
Cũng không biết vì sao, tuy nhìn thấy bị đối phương áp chế toàn diện, nhưng Nhạc Vũ lại có cảm giác bên trong ẩn chứa cơ hội tiêu diệt kẻ địch.
Vì sao vào lúc này nữ nhân kia còn muốn mạnh mẽ cướp lấy linh lực lưu? Cho dù không cần mạo hiểm như vậy, nhiều nhất chỉ chừng thời gian một ngày, có thể phá vỡ được tòa đại trận này rồi. Chẳng lẽ bên trong còn có huyền cơ nào khác?
Nghĩ tới đây, hai mắt Nhạc Vũ híp lại, phân ra tâm thần cẩn thận quan sát phía trên. Chỉ trong chốc lát liền phát giác bên trên đỉnh đầu, mặt ngoài của nhị phẩm huyền binh vô cùng thanh thế kia thậm chí đã có thật nhiều vết rách.
Thì ra là như vậy! Kiếm khí kia không chịu đựng nổi nữa, uy năng của Thập Ngự Phục Ma kiếm trận, loại huyền binh bình thường không chịu đựng nổi, còn có Nguyên Nhược Phượng kia, sợ rằng thật sự sử dụng đan dược!
Nhạc Vũ cảm giác máu huyết của mình phảng phất như đang muốn sôi trào, kiếp sống của lính đánh thuê tiền thế đã nuôi dưỡng ra dòng máu thị huyết, đồng thời hỗn hợp với cỗ uất khí trong lồng ngực, lại lần nữa muốn đánh sâu vào thần hồn của hắn, cơ hồ hoàn toàn mất khống chế.
Chẳng qua vào lúc này vô luận hắn tính toán như thế nào, không tìm được phương pháp xử lý Thập Ngự Phục Ma kiếm trận. Nếu như vậy hậu quả sẽ là mấy canh giờ sau Hạ Cơ sơn hoàn toàn bị công phá. Mặc dù hắn có đem hết toàn lực, để Đằng Huyền sử dụng Thái Hạo Chân Viêm Thần Quang, cũng chỉ có thể phá vỡ một tòa Tứ Tương Tinh Túc kiếm trận, sau đó chém giết được năm trăm đệ tử Phù Sơn Tông mà thôi.
Mà bản thân hắn cũng sẽ bị thương nặng, Quảng Lăng Tông phải trả giá cao càng thảm trọng hơn!
Chẳng lẽ tiểu Vũ còn có hậu chiêu?
Đào Chính theo bản năng nhớ lại Kim Quan Hỏa Xà cùng Hoàng Huyết Khổng Tước còn chưa xuất thủ, xác thực chính là lá bài tẩy không nhỏ, nhưng dù sao cũng không thể thay đổi được bại cục hôm nay.
Trong lòng hắn vừa hiện lên ý nghĩ này, đại trận lại chấn động lần nữa. Lần này không phải bị oanh kích mà là bị hoàn toàn cắt rách cùng mười hai đại trận chung quanh. Cả đại trận bắt đầu điên cuồng rút lấy linh mạch bên trong duy trì vận chuyển. Đào Chính vội vàng nhìn lên, chỉ thấy Thập Ngự Phục Ma kiếm trận đã hoàn toàn che phủ trên bầu trời đỉnh đầu, thoạt nhìn có vẻ hỗn loạn, còn đang bành trướng ra bên ngoài, nhưng không tìm được thứ gì để nương tựa. Trong mắt hắn lộ ra vài phần thất vọng, sau đó chợt thấy hai tay Nhạc Vũ kết ấn quyết, càng tăng nhanh cực hạn.
Không biết sống chết! Lên trái, Thất Tu Xà, phá cho ta!
Lưỡng Nghi Thất Tu kiếm trận thôi động lần nữa, lần này mấy trăm tia kiếm khí phân nhỏ, bay thẳng tới chân trời. Toàn bộ bóng kiếm đang rơi xuống, bị mấy trăm tia kiếm khí xuyên vào bên trong Thập Ngự Phục Ma kiếm trận, sau đó bị Nhạc Vũ thao túng không ngừng xé rách theo hình ảnh những sợi dây nhỏ quỷ dị đang hiện lên trong mắt Nhạc Vũ.
Đầu tiên những bóng kiếm kia từ từ biến mất, ngay sau đó mấy chục đệ tử Linh Hư cảnh của Phù Sơn Tông bị linh lực đánh vào, thân thể hỏng mất. Ngay sau đó ở trung ương nơi Thập Ngự Phục Ma kiếm trận vận chuyển bắt đầu ngưng trệ vài giây, mười lưỡi kiếm khí bắt đầu nổ tung!
Trong chốc lát, Thập Ngự Phục Ma kiếm trận nhìn qua như có uy lực quét ngang thiên địa ở trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người liền nứt vỡ ra. Ngoại trừ tu sĩ Kim Đan cùng một ít tu sĩ Linh Hư cảnh cao thâm, toàn bộ những người còn lại đều nổ tung thành những đoàn huyết vụ.
Nhạc Vũ khẽ thở ra một hơi, cảm giác như con thú dữ trong lồng ngực vẫn chưa được phát tiết. Ngay khi tầm mắt của hắn chạm tới Nguyên Nhược Phượng vẻ mặt trắng bệch ở giữa trung ương Thập Ngự Phục Ma kiếm trận, trong mắt Nhạc Vũ liền lóe lên huyết quang.
Sơ Tam, Ngũ Sắc Thần Quang!
Sơ Tam đã chờ lâu tới mức mất bình tĩnh, nghe vậy liền hưng phấn hót vang, nó cùng Nhạc Vũ tâm linh tương thông, lập tức phun ra một đạo Ngũ Sắc Thần Quang, theo sát phía sau Nhạc Vũ đánh ra một đạo Băng Diễm Tuyệt Quang, trong nháy mắt liền đem thân thể Nguyên Nhược Phượng không còn chút phòng ngự đánh thành băng bụi!