Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 441 : Khổng Tước tới tay

Ngày đăng: 20:46 20/04/20




Đó là một thanh kiếm hình dáng như một con thần long, ngày đó lấy được bên trong Tử Vân tiên phủ so với bây giờ có chút ít khác nhau. Vật kia chẳng qua là điêu khắc thần long, nhưng giờ phút này phảng phất như vừa sống lại, tản ra cỗ khí tức bén nhọn làm người muốn tránh né. Khí thế thật lớn, vượt hẳn Tử Điện kiếm ngày đó của Hư Nhược Nguyệt tới mấy chục mấy trăm lần.



Càng làm Nhạc Vũ để ý chính là áp bách của hồn thức từ vật này truyền ra, không hề kém Nông Dịch Sơn đang đứng bên cạnh nó. Trong chốc lát Nhạc Vũ đã nhớ ra một loại thần thông đạo gia thuộc về tu sĩ Nguyên Anh cảnh, con ngươi chợt co rụt lại, không tự chủ được bật thốt lên:



Đây là ký thác nguyên thần?



Chính là phương pháp này!



Nông Dịch Sơn không thèm để ý gật nhẹ đầu, sau đó vỗ nhè nhẹ lên Tử Cầu kiếm, cười nói:



Cũng may ngươi mang ra thanh kiếm này, bên trong phong ấn tinh hồn của Tịnh Cầu Long, ta mới có thể trong vòng một năm hoàn thành Ký Thác Nguyên Thần thuật, thần hồn bản thân không phải chịu tổn hại.



Trong lòng Nhạc Vũ thoải mái, nhớ tới ngày đó khi hắn phân tích thanh kiếm này, tuy đại đa số đều là vật chất mà hắn không cách nào hiểu thấu, nhưng đích xác cảm thấy được bên trong Tử Cầu kiếm có cỗ hồn lực tinh thuần tồn tại. Chẳng qua không cách nào đánh vỡ phong ấn bên trong, cũng không cách nào cắn nuốt. Nông Dịch Sơn nhờ vật này trong vòng một năm hoàn thành ký thác nguyên thần cũng không phải là không thể nào. Có được thanh kiếm này trong tay, có thể xem như có thêm một Nông Dịch Sơn đạt tới tám thành thực lực của bản thân hắn. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL



Bất quá giờ phút này làm cho hắn giật mình không phải thanh kiếm ký thác nguyên thần, mà là bản thân của lão nhân trước mắt. Khác với lần trước lúc hắn rời khỏi Quảng Lăng sơn, khi đó mặc dù Nông Dịch Sơn rất mạnh nhưng lại có cảm giác suy bại yếu ớt, phảng phất như tùy thời sẽ hỏng mất.



Nhưng sau một năm gặp lại, trên người Nông Dịch Sơn chẳng những sinh cơ bừng bừng, hơn nữa hồn thức khí tức mạnh mẽ không thể nghi ngờ! Tựa hồ những nơi thiếu sót kia đã hoàn toàn được sửa đổi, thể hiện ra trạng huống hoàn mỹ nhất của một vị chưởng giáo Quảng Lăng Tông.



Có những biến hóa này, đã có thực lực đối kháng bốn gã tu sĩ Nguyên Anh của Phù Sơn Tông. Chẳng qua ngoại trừ bốn người kia, Phù Sơn Tông không phải là không còn bảo vật nào khác.



Thoáng trầm ngâm, Nhạc Vũ quyết định nên hỏi rõ ràng cho thỏa đáng. Đôi mắt hắn nhìn Nghiêm Hạo cùng ba người Thích Phụng Lễ, lại nhìn qua Nông Dịch Sơn:
Vũ nhi, vật này xác nhận rất có liên hệ với ngươi. Nhưng nó có chỗ dùng cực lớn đối với những tu sĩ Đại Thừa kỳ, ta vốn tính toán đợi tới khi ngươi có tu vi Nguyên Anh Phân Thần, có thể ký thác nguyên thần mới yên tâm giao cho ngươi. Lần này vì chuyện của Phù Sơn Tông đành phá lệ một lần, trước hết cho ngươi sử dụng bảo vật này một lần, đợi sau khi phá được Phù Sơn Tông sẽ thu hồi!



Giờ phút này Nhạc Vũ chỉ cảm thấy trong đầu ngây ngốc, càng không có tâm tư lắng nghe Nông Dịch Sơn nói chuyện. Hắn chỉ dùng hệ thống trí năng phụ trợ ghi ghép lại, mà trong lòng hắn hiện tại chỉ quanh quẩn lời của Nông Dịch Sơn kể về bí mật xảy ra ngay trong ngày đại điển tế tổ sư.



Cũng chỉ có như thế mới có lời giải thích hợp lý của dị trạng Thông U Định Minh Châu ngày hôm đó. Đoán chừng viên Định Minh Châu của hắn kiêm cả khả năng không gian, trước khi chưa có vết rách đã được Mặc Quan Lan nhận định là siêu phẩm bảo châu, lúc đó đã được khai sơn tổ sư Quảng Lăng Tông biến thành tọa tiêu không gian để đánh thông ban thưởng, vì thế mới xuất hiện cỗ lực lượng mạnh mẽ khóa chặt Thông U Định Minh Châu không buông.



Chẳng qua Quảng Lăng Tán Nhân vì sao lại đem Khổng Tước Phiến ban thưởng xuống? Chẳng lẽ hắn đã nhìn thấu bản thân mình tập luyện công pháp thần thông, chính là Ngũ Sắc Thần Quang cùng Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm?



Theo lời Nông Dịch Sơn vừa nhắc tới chữ "Vũ" kia, lại là ý gì? Đơn thuần chỉ tên của mình hay còn hàm nghĩa khác?



Trong nội tâm Nhạc Vũ âm thầm lau mồ hôi lạnh. Duy nhất có thể chứng nhận xác thực là vị khai sơn sư tổ đối với hắn tựa hồ không có gì ác ý, ngược lại còn cực kỳ duy trì. Hơn nữa đối với việc hắn tu luyện Ngũ Sắc Thần Quang tựa hồ cũng vui mừng nhìn thấy.



Nhưng những vị tu sĩ đã chứng nhận tiên đạo kia, thần thông đúng là vô cùng rộng lớn. Cho dù cách một thế giới cũng có thể hiểu rõ tình hình của hắn như lòng bàn tay. Thật sự làm người khác thấy kinh hãi. Nghe nói bên trong Đông Thắng đại lục cũng có tán tiên tồn tại, thật không biết sự thực như thế nào.



Vừa nghĩ tới đây, Nhạc Vũ lại nghe Nông Dịch Sơn mỉm cười nói:



Tuy Khổng Tước Phiến tạm thời không thể giao cho ngươi, nhưng Thập Ngự Phục Ma kiếm trận có thể để cho ngươi trông coi. Khi về ta sẽ để Phù Dung Phong cho ngươi nguyên bộ kiếm khí, vật này cộng thêm Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn, lại có Ngũ Phương Môn, xem như chúng ta có thể yên tâm thật sự!



Nhạc Vũ kinh ngạc, hắn nguyên tưởng rằng vật này dù không giao cho Xương Băng Hồng sử dụng, cũng sẽ giao cho Phong Vân tinh thông trận đạo trông giữ, không ngờ hôm nay lại quyết định giao cho hắn!