Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 447 : Độc nhập Phù Sơn

Ngày đăng: 20:46 20/04/20




- Cảnh tận thế! Chưởng giáo sư tổ, người của Phù Sơn tông đã quyết định đồng quy vu tận?



Nhạc Vũ biết đại trận hộ sơn của Phù Sơn tông cũng không thể nào triệt để ngăn được hồn thức của Nông Dịch Sơn nên lúc này nghe vậy thì trong mắt chợt lóe lên.



- Ước chừng như thế! Chỉ là bọn họ tính vậy nhưng Ninh Càn Khôn đâu dễ bị người tính kế. Cho dù là con kiến thì trước khi chết cũng sẽ ra sức đánh cược một lần, huống gì là kiêu hùng bậc này.



Nông Dịch Sơn nói đến đây thì than khẽ, quay đầu lại nhìn Nhạc Vũ:



- Ngươi tới vừa lúc! Chuẩn bị thay ta đi vào trong Phù Sơn tông nhìn xem, chuyện ở đó đều do ngươi toàn quyền xử trí.



- Sư tổ, đây là ý gì?



Nhạc Vũ cảm thấy hồ nghi, nghe ý tứ của Nông Dịch Sơn là muốn hắn một mình tiến vào Phù Sơn. Ý tứ này đúng là khiến người ta khó hiểu, ngay sau đó trong lòng hắn chợt động, nhớ tới câu đánh giá của Nông Dịch Sơn về Ninh Càn Khôn liền nheo mắt im lặng.



Sau đó quả nhiên Nông Dịch Sơn cũng không trả lời mà lấy ra một từ bạch phù lấp lánh kim ngân, bức ra vài giọt máu huyết, vẽ lên đó một phù văn cực kỳ phức tạp.



- Cửu Luyện Lục Dương Chân Huyền Phù Hiệt?



Nhạc Vũ nhíu mày, trong lòng càng thêm hiếu kỳ. Hắn ở Minh Trụ Phong cũng không phải là ít, ngoại trừ việc học trận đạo thì còn cả phép chế phù nên biết rõ loại linh phù này có phẩm cấp trên nhị phẩm, là linh phù đỉnh cấp của đạo pháp. Chất liệu chế tạo đều quý hiếm, bên trong còn có bố trí linh trận, cần phải đặt trên núi cao mấy vạn trượng để hấp thu Thái Dương Chân Hỏa, sau đó Nguyên Anh tu sĩ dùng Tam Muội Chân Hỏa thiêu đốt mới có thể thành tựu. Để làm xong một lá phù như vậy cần mười năm. Toàn bộ Bắc Hoang chắc cũng chỉ có được vài Nguyên Anh tu sĩ có thọ nguyên dài mới có thể hao phí tinh nguyên chế luyện vật này.



Nông Dịch Sơn lấy ra vật này, thật sự là khả nghi.



Sau một lát, Nhạc Vũ đã bị ngón tay vẽ phù của Nông Dịch Sơn hấp dẫn. Toàn bộ quá trình liền lạc như nước chảy mây trôi. Bút lực mạnh mẽ, phân bố linh lực đều được kết hợp hài hòa trong tờ linh phù này.



Nhạc Vũ cũng không biết rốt cuộc là loại đạo pháp nào dùng trong tờ linh phù này. Bất quá chỉ nhìn chiêu thức thì hắn cũng có thể phán định bản lĩnh của Nông Dịch Sơn về phương diện này không thua Xương Băng Hồng.



- Tạo nghệ trận phù của Chưởng giáo chân nhân quả nhiên chỉ thua Xương Sư thúc tổ mà thôi.
Hai bên lão còn có mười mấy người, sắc mặt đều không chút biểu tình, trên người đều có thương tích, đặc biệt là một tu sĩ Nguyên Anh lão niên sát bên Ninh Càn Khôn cơ hồ là hấp hối.



Nhạc Vũ còn đang dò xét chung quanh thì Trần Đông cũng theo sát hắn, trú kiếm nhảy vào trong điện. Hắn nhìn thoáng qua thảm trạnh của mọi người trong Phù Sơn tông, trên mặt cũng không chút huyết sắc, hướng phía Nhạc Vũ thi lễ thật sâu:



- Nhạc đạo hữu, chúng ta may mắn không làm nhục mệnh, những gì hứa hẹn lúc trước đã hoàn thành. Không biết Chưởng giáo nhưng còn có phân phó khác?



Nhạc Vũ nhìn sang bên cạnh, không để ý đến hắn mà bước thẳng vào trong điện.



Linh thức của hắn tập trung vào một khí tức quen thuộc tới cực điểm rồi quát:



- Huống Vân Hoa!



Chiến Tuyết đột nhiên đằng không xuất hiện, sau đó phát ra ngàn vạn đạo tơ bạc chế trụ người kia.



Nhạc Vũ liếc qua rồi thuận tay bắn ra một đạo pháp lực, đến khi Huống Vân Hoa dần khôi phục thần trí thì lạnh lùng nói:



- Tuyết Nhi. Đem người này bầm thây vạn đoạn, một mảnh không thể thiếu, một mảnh không thể nhiều! Cũng đừng làm hắn chết nhanh. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL



Hắn vừa nói xong thì những sợi tơ bạc đang vây khốn Huống Vân Hoa nhất thời phân ra mấy chục đạo hàn mang cắt sâu vào huyết nhục.



Huống Vân Hoa sau khi tỉnh lại cũng không hề rên lên một tiensg. Nhạc Vũ cũng không để ý đến hắn mà đi thẳng tới trước mặt Ninh Càn Khôn. Sau khi cẩn thận nhìn qua người này thì Nhạc Vũ lấy ra Phong Nha kiếm chỉ vào yết hầu.



- Quỳ xuống!



Thanh âm lạnh nhạt nhưng lại khiến cho toàn bộ người trong điện sợ hãi.