Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 503 : Đoạn kì nhất tý

Ngày đăng: 20:47 20/04/20




- Chỉ trong khoảnh khắc đã vượt qua trận, không hổ là Nguyên Anh thành danh mấy trăm năm.



Ánh mắt Nhạc Vũ lóe lên, song thủ kết ra một thủ ấn khiến cho lực từ bên kia đột nhiên tăng lên mấy trăm lần khóa cứng người đang cố gắng bay lên, sau đó vô số mộc đằng dài đến mười trượng trùm lên cả phiến thiên địa.



Phong Bạch khẽ nhếch miệng, thanh kiếm màu xanh đột nhiên phákhông bay đến. Phong lực màu xanh mang theo phong nhận khổng lồ như cánh quạt cắt nát những mộc đằng cản đường, chém ngang cổ Nhạc Vũ.



Nhạc Vũ hơi kinh hãi, bất quá trong nháy mắt Chiến Tuyết đã tế lên Thập Ngự Phục Ma Kiếm Trận Trận Đồ, vô số bóng kiếm bạo kíchvề phía trước. Một chuỗi thanh âm va chạm vang lên, uy lực của thanh sắc kiếm tuy cực mạnh nhưng cũng bị vô số kiếm quang ngăn trở không thể tiến về phía trước.



Trong nháy mắt, một đao ảnh huyễn hóa thành thành thần thú Phi Liêm đã phá vỡ trùng trùng điệp điệp tường gỗ quét ngang đi qua.



Nhạc Vũ hơi ngưng mày, đánh ra Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn đón gió lớn lên mấy mẫu đè ép đao ảnh. Đáng tiếc đao ảnh này quákiên cố, cho dù thừa nhận áp lực hơn trăm vạn thạch lực vẫn không bị nghiền nát.



Nhạc Vũ lại cảm giác khẽ thả lỏng, hắn vốn kiêng kị hai thanh huyền binh này nhất. Hiện giờ có thể khống chế được, coi như đãgiảm được một nửa chiến lực của Phong Bạch.



Bất quá ngay lập tức, Nhạc Vũ liền biết bản thân đã phán đoán sai lầm. Ngay vào lúc hắn vừa khống chế được cây đao kia thì ở chỗ bốn người cũng bắn lên đầy trời mảnh vụn thực vật. Trước người Phong Bạch cuộn lên một vòi rồng hình mũi khoan cuốn theo vô số phong nhận như cối xay thịt xé nát mọi thứ trước mặt.



Ba Nguyên Anh tu sĩ khác cũng tế lên pháp bảo, phụ trợ Phong Bạch đột phá về trước. Đặc biệt là đạo nhân ăn mặc lôi thôi ném ra một thứ giống như Hỗn Thiên Nghi Bàn, dẫn đến lực các ngôi sao, ngưng tụ thành từng đạo như ngón tay, càn quét khắp nơi. Mộcđằng có mức độ bền chắc với huyền binh tam phẩm cũng chỉ có thểchống đỡ trong khoảnh khắc.



- Lại là nhị phẩm?



Nhạc Vũ nhìn sững vào đạo nhân ăn mặc lôi thôi, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy người có thể kiềm giữ trọng bảo bậc này.



Bất quá cuối cùng tầm mắt của hắn vẫn tập trung vào Phong Bạch. Ánh mắt của lão vẫn lạnh lùng, không hề che giấu vẻ miệt thị.



Ngay sau đó vô số tiểu nhận phiến từ tay áo lão tràn ra, dùng cuồng phong dẫn động dấy lên thanh thế vô cùng cơ hồ xoắn nát tất cả mộc đằng gặp phải. Vu trận mà Nhạc Vũ khống chế cũng không thể tiếp tục ngăn cản, tất cả đều bị chém ngang dọc, sau đólại biến thành một Thanh Loan, trong nháy mắt dẫn ba người xôngđến trước mặt Nhạc Vũ.
Ấn quyết của Nhạc Vũ lại biến đổi, nói tiếp một chữ:



-Toái!



Thân núi lại lần nữa chấn động, yêu lực càng điên cuồng khởi động. Trước người Nhạc Vũ đột nhiên mọc lên một bàn tay cực lớn làm từgỗ màu đỏ đen, chộp vào thanh trường đao cực lớn kia.



Phong Bạch gầm lên, phong đao giải thể hóa thành vô số phong nhận trùng kích Nhạc Vũ. Bàn tay khổng lồ kia cũng thuận thế biến thành một cái lồng lớn chụp lên đầu bảo vệ Nhạc Vũ.



Nhạc Vũ thấy thế hơi lắc đầu, triệu ra Phong Nha kiếm bắt đầu sửra thức thứ nhất của Quảng Lăng tuyệt kiếm.



Phong Bạch bên ngoài chiếc lồng gỗ cũng tựa hồ cảm thấy điều gìđó, sắc mặt lộ vẻ ngưng trọng.



Trong nháy mắt, cánh tay phải của Nhạc Vũ đột nhiên đầm đìa máu tươi, còn toàn bộ cánh tay phải của Phong Bạch đã bị chặt đứt, chỉcòn lại cẳng tay vung vẩy.



Phong Bạch đầu tiên lộ vẻ khó hiểu, sau đó chợt dâng lên một nỗi sợ hãi cùng cực. Lão vô thức chuẩn bị đánh ra một đạo phong lựcđể chuẩn bị cắt luôn cánh tay thì cảm thấy có ba đạo pháp lực cực mạnh cầm giữ tay mình.



Một đạo là đến từ Chiến Tuyết, một đạo của Đằng Huyền đã vượt qua lôi kiếp, đạo còn lại là của Nhạc Vũ.



Sau khi mộc tường tản đi lộ ra thân hình Nhạc Vũ, Phong Bạch cảm nhận lồng ngực như bị một chùy đánh vào, trong miệng có chút ngòn ngọt.



Ánh mắt của đối phương lúc này chiếu thẳng vào lão:



- Một tháng trước ngươi nhìn ta như con sâu cái kiến, nhưng hôm nay ta sẽ lấy mạng ngươi.