Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 515 : Huyền Quy Tiên Trạc
Ngày đăng: 20:47 20/04/20
Ngay khi Nhạc Vũ đem viên kim chúc tối đen đưa tới gần Hộ Oản, đột nhiên nguyên linh bên trong Hộ Oản sản sinh ra phản ứng vô cùng kịch liệt.
Từng đợt hồn lực ba động tản ra khắp mọi nơi.
Dù hồn thức của Nhạc Vũ cũng cảm giác được tin tức đầy khao khát bên trong truyền đến. Hắn khẽ mỉm cười, đem dán sát vào Hộ Oản, nhưng Hộ Oản tuy lóe ra quang mang mạnh mẽ nhưng không cách nào thu nạp được những viên bi kim chúc kia dễ dàng như Huyền Thanh Thủy Mẫu.
Cũng đúng! Những tài liệu này rốt cục không như những linh thủy kia, bản thân có thể hóa thành linh lực tinh thuần. Hơn nữa cũng không có hình dạng cố định, thật dễ dàng thẩm thấu hấp thu. Xem ra tiên khí tuy có năng lực tự mình chữa trị, nhưng cũng không phải điều gì cũng tự làm được cả.
Nhạc Vũ suy ngẫm chốc lát, liền hiểu ra nguyên do. Tiếp theo hắn lại phiền não, nếu Hộ Oản không cách nào hấp thu, như vậy kế hoạch đem Hộ Oản chữa trị chỉ sợ không thể nhắc tới. Điều này đã nằm ngoài cực hạn năng lực của hắn, trừ phi có được ngọn lửa cấp bậc như Địa Tâm Tử Diễm bên trong Tử Vân tiên phủ, đem những viên kim chúc màu lam này tế luyện.
Nghĩ tới Địa Tâm Tử Diễm, trong nội tâm Nhạc Vũ đột nhiên chợt động.
Ta không có Địa Tâm Tử Diễm, nhưng trên người ta có hỏa chủng cao hơn cả nó! Chẳng qua ta còn chưa cách nào điều khiển ổn định mà thôi. Dù sao không phải chính mình luyện bảo, mà là vật này cần tài liệu để tự mình chữa trị. Nếu thành công, ta có được lực bảo vệ chính mình. Mặc dù không được, hẳn cũng sẽ không có hậu quả xấu gì.
Nghĩ ngợi thỏa đáng, Nhạc Vũ lấy ra Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn, sau đó đem Tiên Thiên Du Suất Luật Viêm Chân Hỏa bị Ngũ Sắc Thần Thạch trấn áp trích ra một bộ phận, bắt đầu thiêu đốt kim chúc màu lam.
Giờ phút này trong tay hắn không còn đỉnh lô, mặc dù vẫn còn Vân Văn Đỉnh nhưng không cách nào chịu đựng nổi Tiên Thiên Du Suất Luật Viêm Chân Hỏa kể cả Tiên giới cũng được xếp vào hàng hỏa chủng cao cấp. Hắn lấy pháp lực hút nhiếp cũng sẽ không được bền chắc, chỉ có thể dùng nguyên từ lực của Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn cố khóa ngay trên không trung.
Nhưng quá trình rèn luyện vật này sinh ra linh lực lưu thật sự quá lớn. Cho dù Nhạc Vũ toàn lực thúc giục thủ ấn do Tử Vân đạo nhân sáng chế cũng thật khó mà khống chế. Cũng may đây không phải luyện đan, vô luận luyện thế nào cũng sẽ không giảm bớt, chỉ bị rơi chút linh tính mà thôi.
Sau đó ước chừng vài phút thời gian, viên kim chúc màu lam nhỏ như móng tay đã bị dung hòa thành dịch thể kim chúc.
Cảm giác được bên trong cơ thể đột nhiên tăng lên mười thạch lực, cùng biến hóa bên trong nguyên thần, Nhạc Vũ chỉ cảm thấy cả người thật thư sướng, sau đó ngửa mắt lên trời, ánh mắt nghi ngờ nhìn xuống hạt giống nằm trong tay.
Chế tạo ra vật này vì sao lại đưa tới thiên kiếp? Vật này tuy sinh mệnh lực mạnh mẽ, nhưng cũng sẽ không sinh sôi nảy nở đại quy mô, sẽ không tạo thành uy hiếp đối với thế giới này làm ảnh hưởng thiên đạo, hay chỉ là vì hạt giống này chỉ là giống mới sáng tạo?
Nhạc Vũ lâm vào trầm tư, một lúc lâu sau chợt thở dài. Hắn biết ngày sau nếu mình còn muốn đi làm loại chuyện này, nhất định phải cực kỳ thận trọng!
Hôm nay chỉ là ba đạo kim lôi, như vậy nếu ngày sau sáng tạo ra loại đồ vật gì ảnh hưởng tới thiên đạo, vậy sẽ như thế nào?
Đem hạt giống được hắn đặt tên là Huyền Huyết Thiên Đằng gieo xuống đất, không bao lâu được Thanh Đế Trường Sinh Quyết thúc giục, nhanh chóng mọc rễ, kết xuất đóa hoa màu hồng phấn, cuối cùng những hạt Huyền Huyết Thiên Đằng dần dần thành hình.
Đem mười mấy hạt giống mới sinh ra toàn bộ gỡ xuống, Nhạc Vũ lại vỗ vào Tam Bảo Linh Lung Tháp trên đỉnh đầu.
Tiếp theo chỉ thấy Chiến Tuyết đã sớm tỉnh lại, hóa thành một đạo quang hoa từ trong bay ra, mà bên cạnh nàng chính là Bạch Đế kiếm.
Chẳng qua giờ phút này, thanh kiếm đã biến thành màu vàng nhạt sáng bóng, không còn thấy được ánh sáng trắng như lúc trước.
Nhạc Vũ cẩn thận nhìn, liền biết vật này đúng như lời Chiến Tuyết nói cũng không có đột phá. Chẳng qua khí tức mạnh mẽ hơn lúc trước không biết bao nhiêu lần. Ánh mắt Nhạc Vũ nóng cháy nhìn thật kỹ, mới xoay người hỏi:
- Hôm nay có nắm chắc đánh một trận với người kia không?