Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 547 : Tiên Thiên Hỗn Nguyên
Ngày đăng: 20:47 20/04/20
Xuyên ra hàng rào không gian, Nhạc Vũ dùng hỏa diễm thiêu đốt khai mở một không gian để mọi người đứng trong hư không.
Dị biến trong thân thể Nhạc Vũ vẫn chưa hề đình trệ, bất quá pháp lực ngược lại gia tăng đến hai vạn bảy ngàn thạch lực thì thôi không tăng trưởng. Với lực lượng cực lớn này, thêm vào Ngũ Hành cầu trận vẫn cuồn cuộn không dứt cung ứng có thể ổn như thái sơn trong thời không loạn lưu, không hề co rút đến nửa điểm.
Hắn đứng nơi đây tuy không tận mắt thấy nhưng có thể dùng hồn thức cảm nhận không gian thần quốc mà mình vừa thoát ly đang dần dần sụp đổ.
Nhạc Vũ thầm tiếc nuối, nơi này nhất định còn không ít chỗ tốt, sau này chỉ có thể chôn vùi trong loạn lưu.
Còn có mấy trăm Nguyên Anh tu sĩ tiến vào đây, lần này không biết có thể bao nhiêu bình an thoát khỏi. Toàn bộ Tu Chân Giới Kinh Châu lần này chắc chắn sẽ trọng thương, càng giảm đi khả năng đại chiến.
- Nghe nói người tu chân chúng ta khi pháp lực đã đến Thái Thanh Huyền Tiên cũng có thể khai mở không gian, bất quá vẫn kém hơn thần quốc mà vu thần thành lập.
Phong Vân thở dài, sau đó ánh mắt chuyển sang bên cạnh:
- Chưởng giáo chân nhân, kế tiếp chúng ta nên đi nơi nào? Pháp lực Vũ nhi hùng hồn, bất quá chắc chỗ này không thể chống chọi được lâu, cần nhanh chóng định đoạt!
Nông Dịch Sơn ngưng mày, sau một lát như có điều suy nghĩ:
- Lúc này về sơn môn vẫn còn có chút không ổn. Đại Thừa tu sĩ khắp nơi, còn có cường giả Yêu tộc đều tụ tập bên ngoài. Vũ nhi, ngươi đủ khả năng đưa chúng ta tới chỗ trước đây ngươi tu hành?
- quay trở lạiThần Mộ? Đi chỗ đó làm gì?
Nhạc Vũ chau mày, nhất thời khó hiểu. Mấy người Nông Dịch Sơn không giống với hắn, thọ nguyên bản thân cũng không phải rất nhiều, cũng không phải cần tránh kiếp. Càng không cần tìm hiểu thời gian, vậy sao còn tới địa phương kia?
Không chỉ là hắn, ngay cả Phong Vân cùng Diệp Tri Thu cũng đều kinh ngạc.
Nông Dịch Sơn nhẹ nhàng thở dài một tiếng, nhìn về tay trái của mình:
- Cũng đúng! Nguyên linh Tiên Thiên pháp bảo theo truyền thuyết thường thường cũng vài vạn, thậm chí mấy chục vạn năm mới có trí tuệ nhân loại. Vật này tuy đã thức tỉnh linh trí nhưng chắc vẫn ở trạng thái nửa tỉnh nửa mê. Sở dĩ xua đuổi đao luân chắc là theo bản năng.
Nhạc Vũ lại nghĩ tới chuyện lúc mình dùng hệ thống trí năng thăm dò vào thì suýt nữa vong mạng.
Nghĩ đến khi đó chắc tình hình cũng là vật này phản kích theo bản năng, coi hắn định đánh cắp năng lượng ngũ sắc, cũng không lo sau khi ký chủ chết đi nó sẽ như thế nào.
Ngay sau đó Nhạc Vũ chú ý vào khí Tiên Thiên Hỗn Nguyên, mượn Ngũ Hành phù trận hấp thu một ít Ngũ Hành linh khí mới phát hiện năng lượng ngũ sắc vào thời gian qua tuy không gia tăng thể tích nhưng ngưng thực không ít. Về phương diện tổng sản lượng gia tăng lên một phần mười.
- Theo truyền thuyết sau khi khai thiên tích địa vốn có vô số khí Tiên Thiên Hỗn Nguyên rơi xuống thế gian, tiếc là đều tiêu tán phần lớn sau vài vạn năm. Chỉ có bộ phận cực nhỏ thai nghén ra Linh Bảo. Những linh bảo do khí Tiên Thiên Hỗn Nguyên sinh ra đều uy chấn Hồng Hoang! Cũng không biết thứ trong bụng mình sau khi phát triển tận cùng sẽ thai nghén Linh Bảo cấp bậc gì.
Trong lòng Nhạc Vũ khẽ động, ngay sau đó dùng phân tử hồn thức nhập vào năng lượng ngũ sắc, quả nhiên là thông suốt. Bất quá sau đó hắn chợt biến sắc.
Những phần tử này sau khi bị hút vào thì hoàn toàn mất đi liên hệ với hắn.
Bất quá Nhạc Vũ không kinh sợ mà còn lấy làm mừng. Những phần tử hồn thức này được thu nạp vào sâu trong khí Hỗn Nguyên thì cũng có thể cảm giác được vật này cực kỳ khao khát phần tử hồn thức của hắn.
Không cần nghĩ thêm, Nhạc Vũ cũng đoán được nguyên do, điều này là do khí Hỗn Nguyên dùng hồn thức của hắn để phát triển linh thức.
Tình huống này cũng hợp với mong muốn của hắn, nguyên linh vật này sau khi mượn hồn thức của hắn phát triển sẽ quay lại liên hệ với hắn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Hơn nữa một khi đạt tới lượng nhất định, nguyên linh này cơ hồ tương đương với một phân thân của hắn.
Bất quá vào lúc này, Nhạc Vũ đột nhiên khẽ giật mình. Tiên Thiên linh bảo khác với huyền binh pháp bảo bình thường, vậy thì bản thân sẽ có bao nhiêu hồn thức bị thu nạp?
Tuy nhiên Nhạc Vũ lại cười khẽ, nói không chừng bản thân lại tạo ra sát nghiệt. Bất quá hành động này lại là chuyện tốt với Tuyết Nhi.