Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 549 : Trường Sinh chi cảnh
Ngày đăng: 20:47 20/04/20
Nhạc Vũ yên lặng nhìn Nông Dịch Sơn, ánh mắt lộ vẻ cực kỳ phức tạp.
Kỳ thật trước đó hắn cũng đã gặp qua Đại Thừa tu sĩ, nhưng lần này dù sao cũng là ký thác nguyên thần nên cảm giác vẫn khác biệt.
Nhục thể của hắn không kém Nông Dịch Sơn quá xa, cho dù có tinh huyết Vu Thần lẫn Vô Cực thiên đan trợ giúp thì lực lượng của Nông Dịch Sơn sau khi độ kiếp cũng chỉ là sáu ngàn thạch lực, hơn gấp nửa lần hắn mà thôi.
Bất quá trong lòng Nhạc Vũ hết sức hiểu rõ, Nông Dịch Sơn hiện giờ cho dù không cần Nguyên Dương đao luân thì hắn cũng không địch nổi, giữa hai cảnh giới dù sao vẫn có chút khác biệt.
Nông Dịch Sơn lúc này phảng phất như chủ nhân của phiến thiên địa, chỉ cần hơi động niệm đã có thể thay trời đổi đất.
Qua chừng ba canh giờ, Nông Dịch Sơn mới rốt cục thành công khống chế hồn thức pháp lực, thu hồi khí tức bức nhân.
Sắc mặt mấy người Phong Vân cùng Xương Băng Hồng lúc náy mới dần hồi phục. Đợi đến khi Nông Dịch Sơn chậm rãi hạ xuống, Phong Vân mới cười nhẹ phi thân qua:
- Chúc mừng sư huynh được chứng nhận Đại Thừa! Cho đến hôm nay, Quảng Lăng tông ở giữa các đại tông Bắc Hoang coi như danh phù kỳ thực.
Sắc mặt Nông Dịch Sơn có chút buồn bực, trầm ngâm hồi lâu mới cười bất đắc dĩ:
- Hổ thẹn! Vẫn không thể tiếp được một đạo lôi cuối cùng phải nhờ lực của Nguyên Dương đao luân. Vốn ta đoán bản thân sẽ một lần bước qua cảnh giới trường sinh nhưng hiện giờ xem ra cần tốn thêm công phu mười năm.
Nhạc Vũ hơi sững người, có chút không tin. Đại Thừa có bốn cảnh giới: Cảm ứng, Độ Kiếp, Tham đạo, Chân diệu cùng hai lần kiếp số.
Sơ đăng Đại Thừa chỉ có chừng hai ngàn thọ nguyên, cảnh giới cảm ứng chính là cảm ứng Thiên Đạo.
Trước đó tu sĩ nhân loại đều không có tư cách này.
Sở dụng đạo pháp kiếm quyết, thậm chí thần thông, đều là những tu sĩ Đại Thừa cảnh giới Tham Đạo tìm hiểu lưu lại.
Lúc trước sở dĩ hắn có thể sáng chế bi tuyệt thất hận Thất Sát diệt âm đao nói cho cùng vẫn là chỉnh hợp tri thức tiền nhân lưu lại, chưa phải tự mình tham ngộ.
- Chẳng lẽ là Tán Tiên tiền bối?
Nông Dịch Sơn niên kỷ không cao, bất quá trong Tu Chân giới lúc này người có thể khiến lão gọi một tiếng tiền bối thật sự không nhiều lắm, đoán chừng cũng chỉ có nhân vật tán tu nhất lưu.
- Đúng là như thế!
Nông Dịch Sơn hơi gật đầu, vừa tiếp tục phá vỡ không gian vừa giải thích:
- Quảng Lăng tông ta qua vạn năm cũng kết được không ít thiện duyên. Tiền bối tông môn cũng thỉnh thoảng hữu duyên kết giao với một số nhân vật đỉnh cấp Trung Nguyên. Hai vị tiền bối này có chút giao tình với sư tổ ta Huyền Dịch chân nhân. Tán tiên biết đến tông ta không ít nhưng hiện giờ cũng chỉ có hai người này là phù hợp nhất. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Nhạc Vũ hơi nheo mắt, cũng không cần phải nhiều lời nữa, sau chừng hai mươi lần xuyên hành thì tới chỗ một khe núi.
Hắn thầm ngạc nhiên, , nơi này rõ ràng là nơi hẻo lánh nhưng linh lực quá lớn còn hơn Quảng Lăng tông mấy lần!
Nông Dịch Sơn quả nhiên dừng lại, nhìn chung quanh rồi hét lớn:
- Không biết Thanh Dương tử và Ngọc Hồ tiên tử có ở đây? Vãn bối Quảng Lăng Nông Dịch Sơn bái phỏng! Kính xin hai vị tiền bối vui lòng ra gặp.
Tiếng thứ nhất không có phản ứng, đến lần thứ ba thì Nhạc Vũ mới nghe thấy một giọng nam trầm hùng:
- Quảng Lăng tông, ta nhớ rồi! Ngươi chẳng lẽ là đồ tôn Huyền Dịch chân nhân tới tìm phu phụ ta? ừ? Tu vi có thể đạt đến Đại Thừa.
Theo thanh âm có vẻ kinh dị, một luồng pháp lực cực lớn bỗng nhiên hút đến. Nhạc Vũ ngưng mày nhưng vẫn để mặc tùy ý, chỉ thôi động Cửu Thiên Đô Triện Hỗn Thiên Thái Hạo thần phù âm thầm đề phòng.
Ngay sau đó đất trời biến đổi, xuất hiện một tĩnh thất tuy không rộng rãi nhưng cực kỳ thanh nhã.
Ngồi trong đó là một nam một nữ đang đánh giá Nông Dịch Sơn. Nam mặc dù không tuấn lãng nhưng khí độ ung dung, nữ vô cùng xinh đẹp, khí chất cao nhã trang nghiêm khiến cho người ta không thể sinh lòng khinh nhờn.