Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 561 : Một thế giới khác
Ngày đăng: 20:48 20/04/20
Hôm đó nhìn thấy mấy người trong Tân gia, Nhạc Vũ cũng lưu ý bọn hắn vài ngày, sau đó cũng không tiếp tục quan tâm tới.
Cho tới nay hắn đối với Tân gia cũng không hề có chút hứng thú. Hơn nữa hắn còn phải chuyên tâm tu hành hồn lực, không còn thời gian để đi chú ý.
Liên tục hai mươi ngày, mỗi ngày đều đem Vực Ngoại Thiên Ma đánh chết, sau đó lại xuất khiếu tìm kiếm lôi lực rèn hồn, hoàn toàn luyện hóa hấp thu hồn lực. Cứ như vậy hắn chỉ dùng thời gian hai mươi ngày đã gia tăng hồn lực mạnh hơn ba thành. Ngoài ra còn có một phần bị hắn đưa vào bên trong đoàn năng lượng ngũ sắc.
Mới ban đầu Nhạc Vũ còn phải tìm kiếm lôi lực, nhưng càng về sau lôi lực bình thường đã không còn tác dụng gì với hắn. Hắn liền lớn mật tiếp xúc sâu hơn trong tầng mây tới ba ngàn trượng, nơi này toàn là những lôi điện thật lớn đang quanh quẩn vũ động, thanh thế uy thịnh vô cùng. Thỉnh thoảng còn chút ít lôi lực giống như thiên kiếp không ngừng chớp lóe. Mặc dù Nhạc Vũ vô cùng cẩn thận, nhưng có nhiều lần suýt nữa mất mạng bên trong. Nhưng chỗ tốt đến không ít, nguyên thần của hắn từ từ có vài phần thuần dương khí tức, sau khi xuất khiếu, hình thể Nguyên Anh đã vô cùng chân thực, tới mức gió thổi không tan.
Nhưng về sau mỗi khi đi sâu thêm trăm trượng cũng vô cùng khó khăn. Mặc dù Nhạc Vũ lớn gan, nhưng cũng không dám mạo hiểm, chỉ đành dừng lại ngoài ba ngàn trượng.
Có thể đến được nơi này cũng là nhờ Vô Cực Thiên Đan hấp thu dương lực mới có thể tiến triển nhanh như thế. Xem như hắn đã hoàn toàn hấp thu hết dược lực của ba quả Vô Cực Thiên Đan.
Về sau quá trình rèn luyện nguyên thần toàn bộ đều nhờ vào lực lượng bản thân hắn.
Sau khi dùng lôi lực rèn hồn, phải xông vào phong tầng, chịu đựng Thái Dương Chân Hỏa thiêu đốt. Nếu có thể đem nguyên thần bay lên chỗ cao mười vạn trượng, có thể ngưng tụ thần hồn không bị xâm hại, nguyên thần mới xem như hoàn toàn chuyển hóa thành thuần dương, có tư cách lướt qua bờ bên kia. Dù chính sư tổ hôm nay còn chưa đạt tới mức độ này.
Mỗi ngày sau khi xuất khiếu hấp thu lôi lực, Nhạc Vũ đều đi lên nhìn một lần, tuy có cương phong tầng cùng tầng mây cách trở, Thái Dương Chân Hỏa chiếu tới đây cũng đã yếu bớt không còn đáng kể. Nhưng mỗi khi hắn tiến thêm một thước, vẫn có thể cảm giác được nhiệt lực càng thêm tăng cường. Giống như đưa bản thân vào trong nham tương, làm thần hồn của hắn mỗi thời mỗi khắc cũng phải tiêu hao đại lượng hồn lực duy trì hình thể cùng hạch tâm nguyên thần không bị phá hủy.
Sau đó hắn lại đem một cánh cửa đặt vào trong trận. Nhạc Vũ bước vào, chỉ chốc lát đã đi tới một thế giới có sắc trời như đang trong hoàng hôn. Mảnh đất Nhạc Vũ xuất hiện nằm trong một khu rừng, hắn lại ngự kiếm bay thẳng lên cao. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Nhạc Vũ cảm thấy hết thảy nơi này cũng giống như Đông Thắng đại lục, kể cả chư thiên tinh thần đều tương hợp lẫn nhau. Chẳng qua sắc trời là hoàng hôn, giống như ngày tận thế.
Khó trách Tuyết nhi có thể dùng thân phận người bên ngoài đi vào, ngay cả ta cũng không hề bị bài xích.
Bích chướng không gian cùng thời gian nơi này, đã yếu kém tới cực điểm. Đoán chừng chỉ cần thêm vạn năm, sẽ bị hỏng mất. Nhưng mảnh không gian này đúng là thật lớn, đưa mắt nhìn không thấy giới hạn.
Nhạc Vũ ngự kiếm ngao du chung quanh, trong thời gian ngắn đã xuyên qua ngàn dặm, hắn đoán chừng thế giới này rộng lớn tương đương Bắc Hoang. Bất quá trước mắt còn chưa cách nào chứng thực, hắn bay dọc theo thiên nhai hải giác không ngừng lướt đi.
Chỉ bay qua mấy ngàn dặm, đã làm hắn vô cùng vui mừng. Địa bàn phương viên mấy ngàn dặm này lại có vô số yêu thú, cấp tám trở xuống chỉ có khoảng mười đầu yêu thú.
Linh giác của hắn tuy cảm giác nơi này đã sắp hỏng mất, nhưng linh lực vẫn tràn đầy. Hắn có thể cảm giác được linh mạch xa xa, ít nhất cũng phải có ba nơi, hơn nữa phẩm chất cũng cao gần lục phẩm.
Trong lòng Nhạc Vũ vui mừng, cơ hồ có thể thấy được, bên trong này mặc dù không thiếu yêu thú tồn tại, nhưng cũng là mảnh đất rèn luyện thần hồn thích hợp mà hắn tha thiết ước mơ.