Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 576 : Chuyện tại Điều sơn

Ngày đăng: 20:48 20/04/20




Khi lôi quang màu xanh lam xen lẫn xanh biếc đánh xuống, Nhạc Vũ không khỏi cau mày.



Quảng Tiêu Lôi ở trong số một ngàn lẻ tám mươi Cửu Trọng Kiếp Lôi, xem như là sự tồn tại uy lực cực mạnh. Đặc biệt bên trong xen lẫn không gian toái nhận làm người ta xử lý vô cùng khó khăn. Cho dù với hồn lực hôm nay của hắn, ở trước mặt kiếp lôi kia cũng cảm thấy không thích ứng.



Mà phương pháp độ kiếp của Đoan Mộc Hàn lại khác với hắn cùng Nông Dịch Sơn. Nàng đứng trên bầu trời, tay cầm hai thanh huyền binh bắt đầu vũ động. Băng Long Chu Tước quanh quẩn bên người, ở bên trong lôi quang xinh đẹp tới cực điểm.



Kiếm Vũ?



Nhạc Vũ thoáng nhướng mày, Đoan Mộc Hàn từng dạy Lưỡng Nghi Hàn Cực Diễm Tuyệt Kiếm cho hắn, bên trong có một bộ công pháp luyện thể, cũng không kém hơn Cửu Thiên Lôi Động, Nhật Nguyệt Ngũ Luân cùng Thái Ất Trường Sinh Quyền của Quảng Lăng Tông.



Tên của bộ công pháp kia gọi là Hàn Cực Diễm Tuyệt Vũ. Lúc ấy Nhạc Vũ từng cảm thấy bộ công pháp này quá nữ tính, vì vậy tuy cảm nhận được công pháp có chỗ tốt thật lớn đối với việc hắn tu hành Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết nhưng hắn vẫn không chịu tu luyện.



Hôm nay nhìn thấy quả nhiên không tệ. Đoan Mộc Hàn múa kiếm ngay bên trong lôi quang, thân thủ dáng vẻ xinh đẹp đến mức khó tin. Rõ ràng đang ở trong lôi kiếp vô cùng hung hiểm, Nhạc Vũ lại đột nhiên có cảm nghĩ thật muốn đem hình ảnh tuyệt mỹ này vĩnh viễn kéo dài mãi mãi, đừng bao giờ ngừng lại. Ngay lúc này, Nhạc Vũ chợt nhớ tới lời nói của Hậu Thổ:



Huyết quang tai ương, chẳng lẽ thật sự không còn cách nào tránh khỏi?



Nhớ tới suốt mấy tháng nay mỗi khi hắn rảnh rỗi thôi diễn thiên cơ, trong lòng Nhạc Vũ cảm thấy lạnh như băng. Liên tục vài chục lần dùng Càn Khôn Dịch Văn Bàn suy tính, đều chỉ có một kết quả, đại hung hiện ra, chuyện này cơ hồ gần như biến thành tâm bệnh của hắn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL



Nghĩ tới đây, Nhạc Vũ lấy ra tấm phù triện nho nhỏ mà Hậu Thổ dùng thần lực ngưng tụ thành. Sau thoáng do dự, lúc này đành đem tấm phù đánh về hướng Đoan Mộc Hàn.



Tất nhiên hắn sẽ không thể tùy tiện đem tấm phù này đưa cho Đoan Mộc Hàn sử dụng. Sở dĩ hắn lưu lại cho tới bây giờ, cũng chỉ vì muốn nghiệm chứng tấm phù này có từng bị sử dụng qua thủ đoạn gì hay không, tỷ như khống chế tâm trí chẳng hạn.



Thật ra cho tới nay Nhạc Vũ cũng vẫn không tin mình không thay đổi được chuyện tai ương mà quẻ tượng đã suy diễn trong tương lai, phương pháp này cũng chỉ dùng đề phòng vạn nhất mà thôi. Đại thần thông của Hậu Thổ mặc dù khi chưa mở ra mười tám tầng địa phủ, cùng lục đạo luân hồi, muốn bảo hộ nguyên linh của Đoan Mộc Hàn chuyển thế cũng tuyệt không thành vấn đề.




Khẽ lắc đầu, Nhạc Vũ xuyên vào hư không, xuất hiện ngoài ba ngàn dặm. Sau đó liền nhìn thấy thân ảnh Đoan Mộc Hàn như bị kinh hãi đang vội vàng bỏ chạy thật nhanh, khống chế phi kiếm toàn lực bay đi phía trước.



Nhạc Vũ không khỏi mỉm cười, chợt lóe thân, đã chắn ngay trước người Đoan Mộc Hàn, sau đó quay đầu nhìn lại nói:



Thật là đúng dịp! Sư phụ đang định quay về tông môn sao? Sao không thông báo cho đệ tử một tiếng?



Đoan Mộc Hàn chợt dừng phắt kiếm quang, nắm chéo áo lúng túng cười xấu hổ, muốn ứng phó vài câu nhưng nói đến bên miệng lại không thốt nên lời. Thầm nghĩ, đây đúng là không có đạo lý! Làm sao hiện tại mình vừa nhìn thấy đồ đệ lại cảm thấy tâm hoảng ý loạn đây? Thế gian này nào có sư phụ ngược lại sợ đồ đệ bao giờ.



Còn đang thấp thỏm bất an, Nhạc Vũ cũng không giống như mấy lần trước làm cho nàng cảm thấy khó xử, ngược lại sắc mặt vô cùng trầm ngưng, nghiêm nghị nói:



Sư phụ muốn về tông môn cũng được, nhưng trên đường cần nên cẩn thận một chút, trong ba năm không nên bước ra khỏi Quảng Lăng sơn nửa bước. Mấy tháng nay ta thôi diễn thiên cơ, dọ thám biết được một năm sau sư phụ sẽ gặp phải huyết quang tai kiếp. Sư phụ ngàn vạn lần phải nên cẩn thận!



Đoan Mộc Hàn cau mày, thầm nghĩ cho dù mình như thế nào cũng không luân lạc tới mức để đồ đệ dạy dỗ. Chẳng qua khi ngẩng đầu, chợt nhìn thấy vẻ mặt Nhạc Vũ nghiêm túc chưa từng có từ trước tới nay.



Đặc biệt dáng vẻ ân cần trong mắt không chút nào che giấu, làm trong lòng nàng nhất thời vô cùng khẩn trương, không tự chủ được liền cúi đầu nhẹ nhàng "ân" một tiếng. Sau đó mãnh liệt giậm chân, khống chế phi kiếm hướng Quảng Lăng sơn bay đi.



Nhạc Vũ nhìn theo xa xa, cho đến khi thân ảnh Đoan Mộc Hàn biến mất mới thu hồi tầm mắt. Chuyện nơi đây đã xong, chỉ cần chờ đợi tu sĩ Kim Đan tới đây trấn áp nơi này là được.



Giải quyết xong chuyện này cho tông môn, cũng là lúc đi tới Tử Vân tiên phủ. Cho tới bây giờ lấy tu vi Nguyên Anh của hắn, cũng đã đến lúc đến đó thêm một lần. Không chỉ là vì Huyền Hạo Đan, hơn nữa vì tập luyện Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết. Hắn nắm giữ pháp quyết tu hành chỉ có tầng thứ tám, thêm một tầng nữa đã đạt tới đỉnh phong. Nếu còn muốn tiếp tục, phải lấy thêm công pháp tiếp theo mới được.



- Chẳng qua thật sự không biết vị sư phụ cách thế kia của ta, rốt cục lưu lại thứ gì cho ta bên trong Tử Vân tiên phủ?