Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 579 : Ngũ Hành Tinh Khí
Ngày đăng: 20:48 20/04/20
Khôi lỗi kia vừa nghe xong, ánh sáng trong mắt chợt lóe rồi biến mất, liền lui ra xa.
Lúc này Nhạc Vũ chợt nhớ tới Côn Bằng, có chút thầm áy náy. Năm xưa từng nghĩ qua sẽ cải tạo hình thể cho nó, nhưng hắn tâm cao khí ngạo, mặc dù có thể luyện chế khôi lỗi, cũng không muốn luyện chế tài liệu cấp thấp. Vẫn không tìm được tài liệu thích hợp, vì vậy chưa từng động thủ. Bên trong hồn thạch rốt cục cũng có được tư tưởng đại khái, nhưng hiện nay hắn vẫn chưa có thời gian.
Bất đắc dĩ cười, Nhạc Vũ lại tập trung lắng nghe Tử Vân đạo nhân nói tiếp:
Truyền thừa của ta lưu lại ba phần, chẳng qua dược vật nhiều nhất chỉ có thể bảo tồn năm vạn năm. Nếu trong năm vạn năm, vẫn không có người hữu duyên đi vào Tử Vân tiên phủ của ta, xem như đạo thống của Tử Vân ta chỉ là như thế. Ngươi có thể tới lấy đồ vật bên trong, thu cả hai phần truyền thừa kia mà sử dụng.
Nhạc Vũ cũng không có cảm giác gì với lời nói này, vô luận bên trong Hồn Ngọc có lời căn dặn này hay không, đồ vật bên hai phòng kia hắn cũng phải thu lấy.
Không phải nhất định dành riêng cho bản thân mình sử dụng, chỉ đơn thuần là vì muốn khống chế hai phần truyền thừa kia ở trong tay của mình mà thôi. Trước khi hắn hoàn toàn nắm giữ Tử Vân tiên phủ, tuyệt đối không thể cho người khác ra vào. Nhưng có được lời này của sư phụ cách thế, hắn có thể danh chính ngôn thuận vào hai gian phòng kia xem thử một chút.
Không biết trong hai phòng bên có còn Nguyên Trí linh quả hay không? Hay là Ngũ Hành tinh khí?
Trong nội tâm Nhạc Vũ thoáng có chút mong đợi, nhưng vẫn trấn tĩnh tâm thần. Nghe hết tin tức ghi lại trong Hồn Ngọc, phía sau quả nhiên là phương pháp tu luyện Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết từ tầng chín tới tầng mười sáu.
Sau khi ghi nhớ tất cả vào trong đầu, lại nghe Tử Vân đạo nhân nói:
Sau Phỉ Thúy Viên chính là Bích Ba Viên. Đợi sau khi ngươi tu luyện Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết tới tầng mười hai, chứng nhận đã đạt tới Đại Thừa cảnh, có thể đi vào. Nếu ngươi có cơ duyên vào tới cửa này, là chân chính kế thừa đạo thống của Tử Vân ta, nếu không xem như duyên phận sư đồ đến đây là kết thúc.
Đột nhiên Nhạc Vũ cảm giác được bên trong Biểu Lý Càn Khôn Đồ như truyền ra trận trận ba động, mang theo lòng cảm tạ lẫn khát vọng truyền ra, chẳng qua chỉ trong nháy mắt liền biến mất.
Khí linh bên trong Biểu Lý Càn Khôn Đồ đến mức độ này vẫn còn chưa thể tỉnh lại. Không ngờ thương thế của bảo vật này lại nặng đến mức vượt ngoài dự đoán của ta!
Nhạc Vũ cũng không biết giờ phút này nên vui mừng hay ủ rũ. Nếu có khí linh, hắn điều khiển Biểu Lý Càn Khôn Đồ càng thêm như ý. Thậm chí kiếm trận bên trong cũng tùy tâm sở dục theo ý chủ nhân, mà khí linh hôm nay vẫn còn chưa thể thức tỉnh, nhưng vẫn đại biểu tiềm lực của bức đồ này thật lớn, vượt qua Huyền Quy Tiên Trạc tới mấy lần.
Quay trở về đình viện trung ương, Nhạc Vũ đầu tiên đi ra bên ngoài nhìn hai hài cốt chân long, phát hiện long thi cấp Yêu Tiên này hiện tại hắn vẫn còn chưa có cách thu thập được.
Bất quá lần này hắn cũng không phải vì hai hài cốt này mà đến. Đầu tiên dùng Ngũ Sắc Thần Quang cùng Vạn Mộc Phong Thần Bích hộ thể, đi tới gần hai long thi chừng ba trăm thước.
Ngay phạm vi này, long uy áp bách cũng đã làm Nhạc Vũ vô cùng khó chịu, miệng mũi đầy máu. Hắn cũng biết rõ đây là nhờ trong cơ thể mình thức tỉnh được Long tộc huyết mạch nên nổi lên chút ít tác dụng, vì thế mới có thể đi được tới khoảng cách này. Nếu đổi lại là người khác, mặc dù có được pháp lực hồn lực ngang hàng cùng hắn cũng thật khó khăn đến gần trong ngàn thước.
Đi thêm về phía trước ước chừng ba mươi thước, Nhạc Vũ liền cảmg giác thần hồn của mình đã không thể tiếp tục chống đỡ. Lúc này hắn liền ngừng lại, sau đó lấy ra Long Tước Phiến thúc giục Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm, nỗ lực khống chế một tia đánh về phía địa phương yếu kém nhất ngay bụng chân long, liên tiếp mười mấy lần, đánh ra hơn ngàn tia Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm, chỉ đánh vào một chỗ, mãi cho tới lúc Nhạc Vũ cơ hồ vừa muốn buông tha, rốt cục mới đem một mảnh lân phiến nho nhỏ trên vùng bụng của long thi lấy xuống tới. Sau đó mười mấy giọt máu tươi nhất thời nhỏ xuống, tâm thần Nhạc Vũ chấn động, lập tức bắn ra Thiên Mộc kiếm bay tới nâng lấy long huyết, dùng pháp lực thu về, đồng thời cũng nhiếp cả mảnh lân phiến vào trong tay.
Nhìn lại miệng vết thương kia đã khép lại, cho dù đã tử vong, nhưng bên trong thi thể chân long vẫn còn sinh mệnh lực vô cùng khổng lồ.
Thoáng tiếc nuối, Nhạc Vũ lấy ra vài bình ngọc chuẩn bị sẵn, đem long huyết thu vào. Ngay sau đó cầm long lân nhìn thật kỹ.