Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 599 : Cường thế bức bách
Ngày đăng: 20:48 20/04/20
Đem pháp lực truyền vào hai mắt, Nhạc Vũ nhìn về phương xa. Phi toa nằm ngoài phương xa liền giống như hiện ra trước mắt, vô cùng rõ ràng...
Hắn chợt nghĩ một thân tu vi của mình hiện tại không thể bị hấp thụ ánh sáng, Nhạc Vũ khẽ nhướng mày, ngưng tụ cự chưởng ngũ sắc hướng bên kia bắt tới, trong nháy mắt đã đem phi toa kia vững vàng bắt được.
Linh giác của hắn cảm nhận được hai người bên trong phi toa đang tụ tập pháp lực tế ra huyền binh tựa hồ có ý muốn bỏ chạy.
Khóe môi Nhạc Vũ nhất thời lạnh lùng nhếch lên, thanh âm lạnh lẽo truyền tới:
Không muốn chết thì ở yên trong phi toa cho ta!
Lời vừa thốt ra, hắn xuất ra lá bài tẩy cuối cùng chưa sử dụng trong cuộc chiến vừa rồi, Vô Hình Hàn Phách Kiếm chợt sáng lên bên cạnh phi toa, theo phương pháp Phân Quang Thác Ảnh hóa thành hơn ba mươi thanh phi kiếm, tuy trong suốt nhưng lóe ra hàn quang, kiếm khí xung thiên.
Hai người bên trong phi toa quả nhiên không dám vọng động, lẳng lặng đứng yên bên trong tùy ý cho Nhạc Vũ dùng thần thông Hỗn Nguyên Vô Cực Đại Thủ Ấn hút nhiếp phi toa trở về.
Tạm thời giải quyết xong hai người này, ánh mắt Nhạc Vũ lại nhìn xuống tình hình bên dưới.
Mấy ngàn đạo quang mang ngưng tụ vẫn đang càn quét khắp mọi nơi, đem đoàn huyết quang còn sót lại toàn bộ đốt diệt. Thư Hùng Băng Diễm Kiếm nơi nơi chém giết, những nơi hai thanh phi kiếm đi qua, huyết nguyên lực vừa bị đông cứng vừa bị đốt cháy, bốn thanh Hóa Huyết thần đao bị hai thanh kiếm đánh tan, còn sót lại một bộ phận đều bị Nhạc Vũ triệu tập quang mang thiêu hủy lập tức, không còn cách nào tụ họp.
Nhưng lúc này vẻ mặt Nhạc Vũ lại vô cùng âm trầm, huyết nguyên lực do Tu La Tán Nhân tụ tập đã bị hắn càn quét hơn phân nửa, Huyết Hà công pháp cũng đã bị hắn đánh rơi xuống tầng thứ tám. Chẳng qua giờ phút này vẫn còn gần phân nửa huyết nguyên vừa lẻn vào bên trong địa mạch, đang thoát ra khắp bốn phương tám hướng.
Suy ngẫm chốc lát, Nhạc Vũ đành buông tha dự định vận dụng ba tờ tiên phù của Quảng Lăng Tán Nhân.
Mấu chốt là vì hắn không biết Tu La Tán Nhân còn bảo tồn phân thân ở bên ngoài hay không. Huyết Hà công pháp thực sự quá quỷ dị, những người tu chân chính đạo như bọn họ phải tu luyện tới thân thể Thái Ất Chân Tiên mới có thể làm được tới khả năng dùng một giọt máu mà hồi sinh trở lại. Nhưng Huyết Hà công pháp lại trực tiếp nhảy qua những cửa ải khó khăn trong con đường tu hành này, trực tiếp đạt được thần thông phục sinh như thế, chỉ cần còn một giọt máu tồn tại, sau đó đoạt lấy huyết nguyên, khôi phục lại thân thể.
Nghe được mấy danh từ phía trước cả hai đều sợ hết hồn hết vía, nếu thật sự bị hạ phù, sinh tử sẽ nằm trong tay người khác, trong lòng liền quyết định chủ ý, nếu Nhạc Vũ thật sự muốn như thế, cho dù đánh bạc tính mạng cũng nên liều một phen.
Dù sao chỉ còn sống được thêm một hai trăm năm, đạo trường sinh xa xa không hẹn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nghe được lời sau cùng, tâm tình cả hai đều thoáng buông lỏng. Ngay sau đó chợt tỉnh ngộ, đây là một chút thủ đoạn trong lời nói của Nhạc Vũ, cũng giống như việc trả giá, trước tiên ném ra một cái giá thật cao làm người ta khó thể thừa nhận, sau đó hạ thấp xuống sẽ làm người ta dễ chấp nhận hơn.
Dĩ nhiên trong cách nói kia cũng vẫn mang theo ý uy hiếp.
Hai người đều lâm vào trầm tư, Quảng Lăng Tông đột nhiên toát ra một thiên tài như thế, có thể lấy thế yếu làm trọng thương Huyết Ma, chẳng lẽ thực sự có thể xưng bá?
Thanh thế của Quảng Lăng Tông gần đây đích xác như mặt trời ban trưa. Không chỉ có Băng Nguyệt Tông thần phục, trong Bắc Hoang không còn đối thủ, túc địch phía nam như Vân Mộng Tông cũng bị thương nặng, số mệnh của tông môn này thực sự thịnh vượng.
Rốt cục Cổ Ý liền quyết định, nhìn thấy tuy Nhạc Vũ vẫn cười, nhưng ánh mắt đã ngày càng nguy hiểm, lập tức cúi đầu nói:
Như vậy là may mắn của chúng ta, kính xin Nhạc đạo hữu tiến dẫn hai chúng ta vào tông môn.
Hắn thầm nghĩ lời đề nghị này đối với hai người mà nói cũng chưa chắc không phải là chuyện tốt. Thế gian này phàm là có tông môn chấn hưng xưng bá, nhất định sẽ hiện lên vô số thiên tài, tụ tập vô số bảo vật, mạnh mẽ một thời. Nếu có thể đáp lên con thuyền này, ngày sau có lẽ còn hi vọng tiến lên Đại Thừa cảnh giới. Mấy trăm năm nay tuy hắn đã quen tự do tự tại, nhưng nhân sĩ tu đạo, rốt cục trường sinh mới là điều căn bản.
Nhạc Vũ hài lòng cười, nếu xuôi nam Dực Châu phải đóng quân rất nhiều linh mạch, nhất định cần nhiều nhân thủ..?
Dẫn tán tu nhập môn, với các tông môn cũng không ít tiền lệ. Giờ khắc này Quảng Lăng Tông bọn họ đang nhu cầu cấp bách những nhân tài cấp bậc như Nguyên Đức cùng Cổ Ý.