Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 620 : Thái Huyền chi hành

Ngày đăng: 20:48 20/04/20




Qua gần hai ngày, Quảng Lăng sơn đã khôi phục như lúc ban đầu. Nhạc Vũ cùng Chiến Tuyết hợp lực cũng cũng chỉ dựng lại Minh Trụ Sơn. Nông Dịch Sơn cùng Thanh Dương Tử sau khi trở về thì dùng phép biến đá thành vàng trên diện tích lớn, kết nối liền lạc lại ngọn núi khổng lồ này, tiếp đó hợp lực trọng kiến linh mạch của Minh Trụ Phong.



Về sau Vân Hồ Tiên Tử lại bỏ ra một giọt nước màu xanh khiến cho chín ngọn núi của Quảng Lăng sơn vốn tiêu điều vì trường đại chiến vừa rồi lại hồi chuyển sinh cơ. Chỉ qua một ngày, trên chín ngọn núi đã phủ lên một màu xanh um, tuy nhiên linh mạch phía dưới vẫn còn chút nội thương, dược thảo bên trên cũng bị phá hủy toàn bộ.



Bất quá điều này qua chút thời gian cũng có thể khôi phục, ngoài ra những linh dược thực sự trân quý đều đã được Nông Dịch Sơn chuyển di từ sớm.



Sau hai ngày, toàn bộ Quảng Lăng sơn đã khôi phục yên tĩnh. Phần lớn tu sĩ đều hoặc là lựa chọn lập tức bế quan dưỡng thương, hoặc nhờ vào cảm ngợ lúc quan chiến hai ngày trước để chuẩn bị có chỗ đột phá.



Thương thế của Nhạc Vũ lần này cũng không nhẹ, bất quá ngoại trừ lần cuối liều mạng với pháp tướng thiên địa của Thương Ngô làm nội tạng cùng kinh mạch hơi lệch khỏi vị trí thì cũng không còn thương thế nào nghiêm trọng.



Duy chỉ có ba lượt sử dụng Quảng Lăng tuyệt kiếm ba thức giữa đã khiến hắn nội thương không nhỏ. Hai kiếm tru diệt nữ Yêu Vương đi theo Lệ Bi Hồi cũng không có gì, nhưng một kiếm chỗ Thương Ngô thì lực cắn trả mới chân chính làm hắn bị thương đến gân cốt.



Chỉ là thương thế như vậy cũng không phải chỉ cần tĩnh tâm dưỡng thương là có thể lành mà còn cần phải nhờ đến thời gian chờ đợi mới có thể tiêu trừ lực cắn trả.



Nhạc Vũ cũng chỉ tu dưỡng trong động phủ chừng một ngày, nội thương vừa mới khôi phục thì đã một mình rời khỏi Quảng Lăng sơn để Bắc thượng. Hắn cũng không dè xẻn pháp lực, chỉ nửa ngày đã dùng Thập Phương Môn, chuyển di qua hơn trăm vạn dặm.



Lúc tới gần Tử Vân Tiên Phủ, Nhạc Vũ cũng không đi vào mà xuyên thẳng qua hơn mười vạn dặm mới dừng lại ở gần một ngọn núi lớn.



Nhìn về phía xa, chỉ thấy trên ngọn núi lớn này có rất nhiều người đang không ngừng bận rộn phảng phất như Quảng Lăng sơn nhưng không khí hoàn toàn bất đồng. Chín ngọn núi của Quảng Lăng sơn tuy hỏng hơn phân nửa nhưng khí tượng vẫn vui vẻ, còn ở đây tuy không tao ngộ kiếp nạn nào nhưng sắc mặt mọi người đều lo lắng bất an, hệt như môn phái lâm vào tận thế.



- Thái Huyền tông!



Nhạc Vũ nắm chặt quyền, sát cơ trong mắt lóe lên, một hồi lâu mới cười nhẹ, có cảm giác dễ dàng.



Hắn cũng đã nghĩ đến Thái Huyền tông có thể sẽ dời đi toàn bộ, lần này cuối cùng là đến sớm một bước, không để cho những người này thực hiện được.




Vị Nguyên Anh tu sĩ kia nhíu mắt, cẩn thận đánh giá Nhạc Vũ, thấy ánh mắt bình thản của đối phương thì biết không có chỗ để thương lượng. Hắn cũng nhìn không thấu một thân tu vi của đối phương, chỉ mơ hồ cảm thấy tướng mạo người này tựa hồ tương tự với người gần đây danh truyền Bắc Hoang, tuy nhiên tu vi cũng chỉ là Kim Đan đỉnh phong mà thôi.



Ngay sau đó, hắn chợt cắn răng lấy ra một cự chùy ước chừng mười trượng, thi pháp bay lên, tiếp theo đó là hai thanh huyền binh quỷ dị.



Nhạc Vũ thấy thế cười cười, dùng thần niệm ra lệnh cho Chiến Tuyết yểm hộ sau lưng mình rồi lấy từ búi tóc ra Thiên Mộc Trâm biến thành kiếm chém ra. Kiếm khí Thanh Đế Trường Sinh kích xạ quét ngang, lập tức xẹt qua trời cao. Mọi người chỉ thấy trong không trung một đạo ánh sáng màu xanh xẹt qua rôi vị trưởng lão Nguyên Anh có chiến lực số một số hai trong tông môn đã biến mất vô tung, cự chùy hơn phân nửa hóa thành bột mịn.



Mọi người trợn mắt há hốc mồm, tiếp theo là giật mình khó tả, cuối cùng sợ hãi không hiểu nhìn qua Nhạc Vũ. Tất cả thầm nghĩ không biết thần thánh nơi nào chỉ một kiếm đã diệt sát một vị Nguyên Anh đủ uy chấn Bắc Hoang.



Nhạc Vũ tiếp tục đánh ra mười viên linh thạch, đợi đến lúc toàn bộ Lưỡng Nghi Tương Thiên Diệt Trần đại trận hoàn thành thì dùng ấn quyết thôi động, ẩn ước tương hợp với pháp lực bản thân.



Sau lưng hắn tạo thành một đồ hình Lưỡng Nghi Thái Cực Âm Ngư, phảng phất linh quang Vu Thần ở trên đầu. Xương Băng Hồng bố trận này để phong tỏa núi nhưng lúc này hắn bố trận có thủ có công nên bất đồng.



Lúc này tăng cường thêm Lưỡng Nghi Tương Thiên Diệt Trần đại trận, pháp lực của hắn đã đột phá đến mười hai vạn thạch, chỉ là lúc khống chế hơi có chút không được như ý. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn



Hắn đánh ra một chuỗi ấn quyết, đem Thập Phương Môn để thêm vào việc phong tỏa không gian cho đại trận. Sau đó hắn dùng pháp lực ngưng tụ ra 3000 mặt Thủy Kính bên dưới vầng thái dương mới cảm thấy thỏa đáng rồi từ từ ngự không tiến về Thái Huyền tông.



Cho đến lúc này, hơn mười Kim Đan tu sĩ lẫn những đệ tử Linh Hư mới bừng tỉnh muốn ngăn trở Nhạc Vũ, nhưng nhớ tới uy lực một kiếm vừa rồi lại lạnh toát.



Sau một lúc lâu, mới có bảy vị Kim Đan, mang theo mấy trăm đệ tử Linh Hư cảnh kết thành một kiếm trận trước mặt Nhạc Vũ.



Nhạc Vũ lạnh lùng, tiện tay vung lên triển khai pháp lực như vô cùng vô tận, đem cả tòa kiếm trận này thu vào trong tay áo rồi phong ấn tại Biểu Lí Càn Khôn Đồ.



Những đệ tử Thái Huyền môn càng thêm hoảng sợ, chỉ cảm thấy thanh niên tuấn tú trước mặt này thật sự cao thâm mạt trắc, theo bản năng lui ra xa. Đúng vào lúc này chợt có một luồng kiếm quang từ trên đỉnh núi ập xuống.